🐄 Sủng Trong Lòng Bàn Tay
Sủng Trong Lòng Bàn Tay audio, Mới Cập Nhật: Chương 0156, Số chương: 159 chương + 2 phiên ngoại,Thể loại truyện: cổ đại + xuyên không,Editor: Masha,***,Văn án:,Là thiếu nữ Thiệu Hưng, Hạ Sơ Lam là một mỹ nhân có
Sủng Trong Lòng Bàn Tay. 8.4/10. 55.4K. Tác giả: Bạc Yên. Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Cổ Đại, Truyện Sủng. Nguồn: Internet. Trạng thái: Đang ra. --Trích đoạn: - Thiệu Hưng năm thứ mười bảy, đây là lần thứ hai hoàng thất dời về phương nam sau lần đầu cách đây hai mươi năm.
Sủng Trong Lòng Bàn Tay Chương 155 Ngô Hoàng Hậu ngồi ở bên cạnh long sàng, cẩn thận đút thuốc cho Cao Tông. Cao Tông hiền hoà nhìn bà, Ngô Hoàng Hậu vừa lau nước thuốc tràn ra cho ông, vừa nói: "Bích Linh nha đầu kia nói hôm nay muốn vào cung xem ngài. Ngài không phải nói nàng tựa như nữ nhi của ngài sao?" Cao Tông nhẹ nhàng gật đầu.
Trong thực tế người sở hữu đường chỉ tay chữ X trong lòng bàn tay khá hiếm, chỉ có 3% dân số thế giới có đặc điểm riêng này. Cũng chính sự khác biệt này biến vận số của chủ nhân vô cùng tốt. Phần lớn người có đường chỉ tay chữ X có vận số cực tốt, cả
SỦNG TRONG LÒNG BÀN TAY Chương 52 « Chương Trước Quản Lý Chương Tiếp » Sau giờ ngọ, ngày còn hơi nóng, du khách trên đường vì tránh mặt trời chói chang, hiếm khi đi lại, chỉ có trước sạp bán nước lạnh năm ba người vây quanh, mua thức uống giải nhiệt. Thị nữ ôm đồ tới tướng phủ, người gác cổng không cho nàng đi vào, chỉ bảo nàng để đồ lại.
Truyện Hai kiếp làm sủng phi - Vu Tâm Yên. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. nói, "Ai, trước kia nàng ta được Hoàng thượng nâng trong lòng bàn tay, cho ăn sung mặc sướng. Giờ đây vào lãnh cung, cơm canh đạm bạc thế này sao
Bán đất ở Huyện Mộc Châu, Sơn La. - Vị trí:Chiềng Đi, Thị trấn Nông Trường, Mộc Châu, Sơn La. - Diện tích: 3,400m trong đó có 300m thổ cư - View đồi chè và khu Hoa Ban - Nằm trên trục đường đi từ Chiềng Đi -Hoa Ban - Khu vực này sẽ được quy hoạch đườ - 4227897
Trong lòng Phó Cửu có cảm giác nói không nên lời, chỉ dạo bước đi qua, một tay đút túi quần, một tay rút di động trong bàn tay của mẹ cô. Hạ Hồng Hoa quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn cô.
Lương tối thiểu Rate - Vùng chi tiết các đơn vị hành chính theo khu vực: VÙNG I, VÙNG II, VÙNG III, VÙNG IV. VÙNG I, gồm các địa bàn: - Các quận và các huyện Gia Lâm, Đông Anh, Sóc Sơn, Thanh Trì, Thường Tín, Hoài Đức, Thạch Thất, Quốc Oai, Thanh Oai, Mê Linh, Chương Mỹ và thị xã
Hv77vQn. Do thời tiết nắng nóng Thời tiết nắng nóng có thể khiến cho các mạch máu trong cơ thể giãn nở. Đây là một cơ chế tự nhiên giúp điều chỉnh thân nhiệt khi nhiệt độ không khí quá cao. Khi mạch máu giãn ra, một lượng chất lỏng có thể di chuyển và tích tụ trong các mô ở tay, gây ra hiện tượng bị phù tay. Tình trạng này có thể tự hết sau khi cơ thể thích nghi với thời tiết khắc nghiệt. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể giảm sưng tay bằng cách ngâm tay vào nước mát hoặc cởi bỏ trang sức, đồng hồ đeo tay để chất lỏng lưu thông dễ dàng hơn. Sưng tay sau khi tập thể dục, thể thao Luyện tập thể dục, thể thao cũng có thể khiến cho các mạch máu giãn nở, khiến tay tự nhiên bị sưng lên. Để hạn chế tình trạng này, bạn nên mặc quần áo thoải mái, uống nhiều nước trước và sau khi tập để giúp cơ thể mát mẻ hơn. Sưng tay khi mang thai Rất nhiều phụ nữ bị sưng tay chân trong quá trình mang thai. Vì vậy, thai phụ nên mặc các loại trang phục thoải mái, thường xuyên đi lại, vận động nhẹ nhàng để giảm thiểu tình trạng sưng phù tay chân. Tay chân sưng phù là bệnh gì? Phụ nữ mang thai còn có nguy cơ bị sưng phù do tiền sản giật. Đây là tình trạng huyết áp tăng cao trong thai kỳ dẫn đến rối loạn chức năng các cơ quan khác. Tiền sản giật có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của cả mẹ và bé. Do đó, thai phụ cần liên hệ ngay với bác sĩ nếu sưng tay đi kèm với các triệu chứng sau Đau bụng Đau đầu dữ dội Thay đổi tầm nhìn, nhìn mờ hoặc nhạy cảm với ánh sáng Đi tiểu ít hoặc không thể đi tiểu Có máu trong nước tiểu Chóng mặt Nôn và buồn nôn Khó thở. Ăn quá nhiều muối Bạn có thể thấy tay bị sưng lên sau khi ăn một bữa ăn với nhiều món mặn. Khi ăn quá nhiều muối, cơ thể sẽ trữ nước lại để cân bằng tỷ lệ muối – nước trong cơ thể, gây ra sưng phù nhẹ. Thông thường, tình trạng sưng tay do nguyên nhân này có thể tự khỏi sau một vài ngày. Tuy nhiên, bạn vẫn nên chủ động cắt giảm lượng muối trong chế độ ăn để phòng tránh sưng phù tái phát và các bệnh lý khác như cao huyết áp, bệnh tim và bệnh thận. Sưng tay do ung thư Tay chân bị sưng phù là bệnh gì? Một số loại bệnh ung thư và phương pháp điều trị ung thư có thể khiến cơ thể bị phù nề. Vị trí bị phù thường là ở bàn tay, bàn chân, mắt cá chân, đùi và mặt. Tình trạng này cần được theo dõi cẩn thận, nhất là khi nó đi kèm với các triệu chứng như Thở hụt hơi Nhịp tim không đều Đi tiểu ít hơn bình thường Sưng phù lan rộng sang cánh tay hoặc chân. Các bệnh về thận Chân tay phù là bệnh gì? Đó có thể là dấu hiệu cảnh báo các vấn đề về thận. Thận có chức năng lọc máu và các chất cặn bã, giúp đào thải độc tố ra khỏi cơ thể. Do đó, khi hoạt động của thận bị ảnh hưởng, chất lỏng có thể tích tụ bên trong các mô, dẫn đến hiện tượng sưng phù tay chân. Bên cạnh đó, các bệnh về thận còn gây ra các vấn đề như cholesterol cao, huyết áp cao, tiểu ra máu. Sưng tay do viêm khớp Viêm khớp có thể ảnh hưởng đến nhiều vị trí trên cơ thể, bao gồm ngón tay và cổ tay. Khi bị viêm khớp, đầu ngón tay bị sưng phù và cổ tay cũng sẽ đỏ lên, sưng nóng và tê cứng. Các triệu chứng của viêm khớp thường có xu hướng nghiêm trọng hơn vào buổi sáng. Do đó, người bệnh có thể dễ dàng nhận biết căn bệnh này thông qua các biểu hiện sau Cảm giác tê cứng khớp ở bàn tay trong một vài giờ sau khi thức dậy vào buổi sáng Sưng tay kéo dài trên 3 ngày Tình trạng sưng xảy ra thường xuyên, từ 3 lần/tháng trở lên Sưng tay do phù mạch mề đay Khi tiếp xúc với chất gây dị ứng, cơ thể sẽ giải phóng histamine và các hóa chất khác vào máu. Điều này có thể gây ra hiện tượng sưng phù dưới da còn gọi là phù mạch mề đay. Các triệu chứng có thể xuất hiện một cách đột ngột và ảnh hưởng đến nhiều vị trí trên cơ thể, từ tay, chân, mắt, môi đến cổ họng. Các triệu chứng phổ biến của phù mạch mề đay bao gồm Xuất hiện các điểm sưng trên cơ thể Da có vẻ bình thường, không bị phát ban đỏ Có cảm giác đau hoặc nóng ở vùng da bị ảnh hưởng Phù nề quanh mắt và miệng Sưng tay do phù mạch mề đay thường tự biến mất mà không cần điều trị. Tuy nhiên, trong trường hợp sưng phù nặng, đặc biệt là ở cổ họng, lưỡi gây khó thở, bạn cần đến bệnh viện để kiểm tra ngay lập tức. Sưng tay do phù mạch bạch huyết Phù mạch bạch huyết là tình trạng tích tụ dịch bất thường trong mô mềm do hệ bạch huyết bị tắc nghẽn, tổn thương hoặc phát triển không bình thường. Khi mạch bạch huyết bị phù nề, ngón tay, ngón chân, cánh tay và chân cũng có thể bị sưng theo. Phù bạch huyết xuất hiện phổ biến ở những người từng làm phẫu thuật hoặc xạ trị ung thư vú. Tình trạng này được gọi là phù bạch huyết thứ cấp. Ngoài ra, một số ít người sinh ra đã có hệ bạch huyết bất thường, gây ra tình trạng phù bạch huyết nguyên phát. Ngoài gây sưng bàn tay, phù bạch huyết còn có các triệu chứng sau Cảm giác đau ở cánh tay hoặc bàn tay Khó vận động tay Tê nhức cánh tay hoặc bàn tay Da cánh tay có hiện tượng căng bóng và phù nề Hiện nay, y học vẫn chưa tìm ra phương pháp điều trị đặc hiệu cho bệnh phù bạch huyết. Tuy nhiên, tình trạng này có thể được cải thiện nhờ phương pháp xoa bóp. Các biện pháp khắc phục tại nhà Bị sưng tay phải làm sao? Trong trường hợp nhẹ, bạn có thể khắc phục tình trạng này bằng các biện pháp đơn giản sau đây Ngâm tay trong nước ấm hoặc nước mát. Nước ấm sẽ giúp thư giãn các cơ và tăng lưu thông máu. Trong khi đó, nước mát sẽ giúp điều hòa thân nhiệt và giảm sưng trong thời tiết nóng. Giảm lượng muối trong chế độ ăn uống hàng ngày về mức phù hợp Hạn chế ăn thức ăn nhanh, thực phẩm đóng hộp, tăng cường tiêu thụ trái cây, rau quả tươi Vận động thường xuyên, không ngồi hay nằm một chỗ trong thời gian quá lâu Luyện tập các bài tập vận động đơn giản dành cho tay Uống nhiều nước Điều trị các vấn đề sức khoẻ gây sưng, phù nề tay, chẳng hạn như bệnh thận, viêm khớp, phù mạch, phù bạch huyết, ung thư… Sưng tay không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống, sinh hoạt mà còn khiến người bệnh khó chịu và lo lắng. Trong trường hợp các biện pháp khắc phục tại nhà không mang lại hiệu quả, bạn nên đến bệnh viện để được thăm khám và điều trị.
Hạ Sơ Lam thay đổi xiêm y, trang điểm lại lần nữa. Triệu ma ma và Tư An theo nàng đi đến nhà chính. Hạ Sơ Lam không xác định, lại hỏi Triệu ma ma “Nhà của chúng ta từng có giao tình gì cùng Sùng Nghĩa công phủ sao? Ta không nhớ có từng lui tới với bọn họ.” Nàng cảm thấy Triệu ma ma ở Hạ gia đã lâu, hẳn là biết chút ít. Triệu ma ma ngẫm nghĩ nói “Chắc là không đâu.” Hạ Sơ Lam hồ nghi đầy bụng, nghĩ thầm có lẽ Sùng Nghĩa công phu nhân không phải tới tìm nàng. Nhà chính theo kiến trúc năm gian mái hiên cao cao, mái cong viền quanh, còn có một tầng trệt cao hơn hai thước so với mặt đất, thập phần to lớn. Nhưng Cố Hành Giản thích ở trúc cư, gặp khách cũng thường là ở trúc cư, nơi này ngày thường không dùng mấy. Hạ Sơ Lam đi lên bậc thang, nhìn thấy một quý phụ nhân ngồi phía trong cánh cửa, búi tóc vấn cao, cắm bộ diêu hình phượng, được khảm hồng bảo thạch, áo lông hạnh hoàng khóa ngoài, dung mạo đoan trang tú lệ. Hạ Sơ Lam hơi hơi sửng sốt, cảm thấy mình hình như đã gặp bà ở đâu đó, nhưng nhất thời không nghĩ ra, nên đứng ngoài cửa không bước vào. Tiêu Bích Linh đứng bên cạnh Ngô thị, nhíu mày nhìn cách bày biện trong phòng, bĩu môi nói “Bất quá một Tể tướng xuất thân bần hàn, nhà chính bày biện còn khí phái hơn Sùng Nghĩa công phủ chúng ta. Thật không biết Hoàng Thượng nghĩ như thế nào. Nhà của chúng tại tại Khang Dụ Phường cũng coi như là nhất đẳng địa giới bên trong đô thành, nhưng so với chỗ Dụ Dân Phường này, vẫn kém hơn nhiều. Vì cái gì Hoàng Thượng không cho chúng ta ở tại Dụ Dân Phường? Nhà của Hoàng Hậu, nhà của Thái Hậu đều ở nơi đó.” Ngô thị nhìn nàng một cái “Con biết cái gì? Chỗ phủ đệ này vốn do chính Hoàng Thượng ngự tứ, tất nhiên khí phái. Hơn nữa ta đã nói với con rất nhiều lần, cho dù Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nhiều yêu thương con nhiều thế nào, con cũng đừng quên thu liễm một chút.” Tiêu Bích Linh mỗi ngày đều phải nghe mẫu thân nhắc mãi chuyện này, trong lòng mơ hồ có chút không kiên nhẫn. Hoàng Thượng và Hoàng Hậu không có nữ nhi, cho nên vạn phần sủng ái nàng, quả thực sủng thành công chúa. Ngô thị thầm than nàng không hiểu chuyện, Tiêu gia quý giá như thế nào cũng là hoàng tộc tiền triều. Hoàng thất tuy lễ ngộ, lại không thể không kiêng kị, đương nhiên không có khả năng thật tâm yêu thương. Nhưng những lời này một tiểu cô nương sống trong nhung lụa không hiểu được, Ngô thị cũng không nói nữa. Hạ Sơ Lam lúc này mới đi vào, hành lễ nói “Không biết Sùng Nghĩa công phu nhân cùng Thanh Nguyên huyện chủ đã đến, không tiếp đón từ xa. Chỉ là các vị tới không khéo, tướng gia ra ngoài, không ở trong nhà.” Ngô thị gắt gao bắt lấy tay vịn ghế dựa, nhìn chằm chằm khuôn mặt Hạ Sơ Lam. Hôm qua Hoàng Hậu đưa tin cho bà, bảo bà chính mắt đến xem, bà đã mơ hồ cảm giác là cô nương ngày ấy nhìn thấy ở Khang Dụ Phường. Hiện giờ người đứng ở trước mắt, bà chấn kinh tột đỉnh. Trên đời sao lại có hai người lớn lên giống nhau như thế? Kia đuôi lông mày khóe mắt đầy ý vị, kia ánh mắt nhìn người khác, không sai biệt gì với Thiến Nương thời trẻ. Môi Ngô thị run rẩy, bởi vì kích động mà nói không nên lời. Hạ Sơ Lam nhìn thấy sắc mặt của bà, cảm thấy rất kỳ quái, người này nhận thức nàng sao? Nàng lại tìm tòi một lần trong trí nhớ, không hề có ấn tượng về người trước mắt, hẳn là không quen biết. Ngô thị sau khi khiếp sợ qua đi, run run hỏi “Hài tử, ta không phải tới tìm Cố tướng, chính là tới tìm ngươi. Nhà của ngươi ở nơi nào, mẫu thân là người phương nào?” Hạ Sơ Lam nghi hoặc nói “Phu nhân sao lại hỏi như thế?” “Bởi vì ngươi lớn lên rất giống một cố nhân của ta. Cho nên ta muốn xác nhận một chút, ngươi và nàng có quan hệ gì hay không. Ngươi có thể nói cho ta không?” Ngô thị khẩn thiết nói. Hạ Sơ Lam xem vị Sùng Nghĩa công phu nhân này dịu dàng đoan trang, thái độ thành khẩn, liền nói “sinh ra ở Tuyền Châu, ba năm trước đây dọn đến Thiệu Hưng. Phụ thân là phú thương Hạ Bách Thịnh ở Tuyền Châu, mẫu thân là nữ nhi quan huyện quản hạt Tuyền Châu, họ Đỗ.” Ngô thị thầm thở dài một tiếng, Tuyền Châu địa phương xa như vậy, bà và Thiến Nương trước nay đều chưa từng đi qua, càng đừng nói nhận thức Hạ Bách Thịnh cùng Đỗ thị. Đứa nhỏ này không có quan hệ với Thiến Nương? Nhưng rất giống, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nghĩ đến Thiến Nương. Hốc mắt bà ửng đỏ, cầm khăn chấm khóe mắt, Tiêu Bích Linh cúi đầu nói “Mẫu thân, ngài làm sao vậy?” Ngô thị khoát tay “Không có việc gì.” Tiêu Bích Linh cảm thấy là Hạ Sơ Lam làm cho mẫu thân thành như vậy, không vui nhìn về phía nàng. Nàng tựa hồ càng đẹp hơn so với trước kia, trên mặt thêm chút thành thục phong vận, đúng là Diêu hoàng Ngụy tím, quốc sắc thiên hương. Tiêu Bích Linh khinh thường bĩu môi. Trách không được muốn tìm nam nhân lớn tuổi hơn nàng nhiều như vậy, thê tử mĩ mạo trẻ tuổi, càng dễ dàng được trượng phu sủng ái. Chẳng qua nam nhân nhà công khanh hiển quý, đều thành hôn rất sớm, tới tuổi này, nếu là ham mới mẻ, cũng chỉ có thể nạp thiếp. Địa vị như Cố Hành Giản, bên cạnh lại chẳng có một cơ thiếp nào, chỉ sợ thập phần hiếm thấy. Cố tình để cho Hạ Sơ Lam nhặt được tiện nghi lớn. Hạ Sơ Lam nói “Phu nhân có lẽ là nhận sai. Trên đời này người có ngàn ngàn vạn vạn, lớn lên giống nhau cũng rất bình thường. Có thân huynh đệ, thân phụ tử, lớn lên không giống nhau, nhưng những người không có quan hệ huyết thống, ngược lại có vài phần rất giống, đây đều là tạo hóa.” Ngô thị tán đồng gật đầu. Nhiều năm như vậy qua đi, bà mang lòng áy náy, đêm không thể ngủ yên. Bên ngoài cho rằng bà cùng lệnh công phu thê cầm sắt hòa minh, thường xuyên kết bạn dạo chơi ngoại thành, lại không biết đó là vì lệnh công muốn duy trì quan hệ cùng hoàng thất, cố ý làm cho người khác xem. Nếu không phải khi bà tuổi trẻ xúc động lại không hiểu chuyện, không cho lệnh công và Thiến Nương ở bên nhau, có lẽ hiện tại, quan hệ giữa lệnh công và bà sẽ không lãnh đạm như thế. Hiện giờ bà muốn đền bù, muốn sám hối, nhưng cố nhân một luồng phương hồn, đã sớm biến mất trên cõi đời này. “Quấy rầy ngươi.” Ngô thị cười cười, đứng dậy nói với Tiêu Bích Linh, “Chúng ta đi thôi.” Hạ Sơ Lam hành lễ đưa tiễn, âm thầm phỏng đoán vị cố nhân kia hẳn rất quan trọng với Sùng Nghĩa công phu nhân. Nếu không bà cũng không cần cố ý tới cửa một chuyến, chỉ để hỏi mấy câu kỳ quái. Chờ ra khỏi tướng phủ, Ngô thị vịn Tiêu Bích Linh lên xe ngựa. Tiêu Bích Linh nói “Mẫu thân, Hạ Sơ Lam làm ngài nghĩ đến ai? Ngài vì sao phải cố ý tới đây một chuyến.” Ngô thị nhắm mắt nói “Một vị cố nhân, người biết nàng rất ít. Con khi đó còn chưa sinh ra, tất nhiên không biết.” Tiêu Bích Linh thấy bà không muốn nhiều lời, nhất thời hơi giận dỗi mà nhìn về phía ngoài cửa sổ. Cả nhà tựa hồ đều cất giấu bí mật, phụ thân và ca ca thường nhốt mình trong thư phòng mật đàm. Còn có mẫu thân cũng có tâm sự, nàng giống như người ngoài, cái gì cũng không biết. Ngô thị nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng lắc đầu. Rốt cuộc vẫn còn quá trẻ con, vị Tể tướng phu nhân kia không lớn hơn nàng bao nhiêu, nhìn qua lại thấy trầm ổn hơn nàng rất nhiều. Bà vẫn nên phái người đi Tuyền Châu hỏi thăm một phen mới tốt. Sau khi Ngô thị đi rồi, Hạ Sơ Lam không có việc gì làm, lại cảm thấy ngồi không không thoải mái lắm, liền đi đến hoa viên xem Nam bá trồng hoa. Nam bá lúc đầu không dám để nàng động tay, nhưng xem nàng rất nhiệt tâm hỗ trợ, sẽ dạy nàng xới đất và chiết cây. Chiết cây là một môn kỹ thuật cao, Nam bá nói “Bách hoa đều có thể chiết. Trên cây cà chiết mẫu đơn, mùa hạ hoa mang sắc tím. Chiết cành đào trên cây mai, mùa đông mà đào khoe sắc, lại trên cây Lý chiết hoa mai, hương tựa như mai mà khai xuân.” Hạ Sơ Lam một bên xới đất, một bên giơ tay lau mồ hôi, mu bàn tay dính bùn, sau khi cọ qua, trên mặt liền lưu lại một đường đất đen. Tư An phụt một tiếng cười, nàng cảm thấy không đúng, lại lau vài cái, tức khắc biến thành mặt mèo. Triệu ma ma đã cầm khăn tay ra “Mau tới lau.” Hạ Sơ Lam ngồi xổm, nhắm mắt lại ngước mặt lên, chờ Triệu ma ma lau cho nàng. Có thanh âm ở bên cạnh nói “Ta thấy lau cũng không sạch đâu, vẫn nên trở về rửa đi.” Nàng mở to mắt, nhìn thấy Cố Hành Giản không biết đứng trước mặt từ lúc nào, trong mắt mỉm cười, cúi người ôm nàng lên. “Tướng gia, trên người ta dơ!” Hạ Sơ Lam kinh hô, không muốn cho hắn thấy bộ dáng nàng chật vật như vậy. Cố Hành Giản cúi đầu nhẹ giọng nói “Đế giày nàng toàn là bùn, là muốn đem tất cả đường trong tướng phủ đạp thành bùn lộ sao? Ta mới từ bên ngoài trở về, xiêm y này vốn là muốn đổi, không ngại.” Hạ Sơ Lam nhịn không được cười, ngoan ngoãn dựa vào ngực hắn, nhìn tay bẩn của mình “Trồng hoa còn rất thú vị. Về sau ta muốn học nhiều thêm với Nam bá. Nhìn thấy hoa non mình gieo lớn lên, nở hoa, kết quả, rất có cảm giác thành tựu.” Cố Hành Giản nhìn nàng biểu tình trẻ con, ánh mắt nhu hòa. Có đôi khi cảm thấy nàng so với nữ tử cùng tuổi thành thục hơn rất nhiều, đại khái là do tuổi nhỏ đã khởi động gia nghiệp. Nhưng có khi lại cảm thấy nàng là tiểu nữ thiên chân khả ái, cần người sủng đau, cẩn thận che chở. Triệu ma ma và Tư An đi tịnh phòng đun nước, Hạ Sơ Lam đi vào tắm gội, Cố Hành Giản cũng thay xiêm y, rửa sạch tay và mặt. Hắn đi Đa Bảo Các tìm thuốc mỡ, đặt ở trên giường. Chờ Hạ Sơ Lam tắm gội bước ra, hắn bảo Tư An và Triệu ma ma đều đi ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, Hạ Sơ Lam cho rằng hắn muốn nói riêng với mình, liền hỏi hắn “Có chuyện gì vậy?” Cố Hành Giản vỗ vỗ bên cạnh nói “Lại đây.” Hạ Sơ Lam theo lời đi qua, lại nghe hắn nói “Để ta nhìn xem.” Nhìn cái gì? Hạ Sơ Lam không phản ứng lại, Cố Hành Giản đã kéo nàng ngồi xuống, khom lưng kéo váy nàng. Nàng vội vàng duỗi tay đè lại váy, kinh hoàng nói “Không được!” Cố Hành Giản lại không nghe, ôm nàng nằm xuống. Lúc hắn cường thế, nàng căn bản không phản kháng được. Hai người lôi kéo một trận, cuối cùng nàng vẫn ngã xuống giường, hai chân thẹn thùng mở ra, cắn ngón tay để hắn nhìn. Hoa môi hồng hồng cực kỳ xinh đẹp, trắng trong non mịn, nhưng hơi sưng đỏ và rát, đêm qua quả thật hơi quá mức. Hạ Sơ Lam cảm giác được ngón tay hắn dính thuốc mỡ lạnh lẽo bôi ở nơi đó, cả người nhịn không được phát run, thiếu chút nữa kêu ra tiếng. Đôi tay hắn có thể viết chữ tốt văn hay, có thể họa tranh sinh động như thật, phê xem đủ loại tấu chương của quan lại, vô cùng xinh đẹp, lại vì nàng làm loại chuyện này…… “Tướng gia, ta bảo Tư An hoặc Triệu ma ma làm, ngài đừng……” âm điệu nàng thay đổi, cảm giác như hãm trong tình dục. Thân thể nàng vô cùng mẫn cảm, hơi chạm vào là có thể có cảm giác. “Đừng nhúc nhích. Lập tức liền xong.” Cố Hành Giản tận lực tâm vô tạp niệm nói. Hạ Sơ Lam chỉ có thể cố nén, nhưng trên người run rẩy lợi hại. Chờ Cố Hành Giản bôi tốt thuốc mỡ cho nàng, mặc vào quần lụa và váy, nàng mới nhẹ nhàng thở ra, thẹn đỏ mặt. Cố Hành Giản đi rửa sạch tay trở về, thấy nàng còn nằm, liền ôm nàng ngồi giữa hai chân “Tốt hơn không?” Hạ Sơ Lam rũ mắt gật đầu, chỉ cảm thấy đầu ngón tay cũng nóng lên “Tướng gia, lần sau vẫn là để Tư An hoặc Triệu ma ma làm……” Nàng không muốn làm bẩn tay cầm bút của hắn, càng không chịu nổi hắn chạm vào. Vừa rồi thiếu chút nữa đã…… Cố Hành Giản nâng cằm nàng lên “Chúng ta là phu thê, nàng nên quen với việc chúng ta thân mật. Bất quá không có lần sau, ta sẽ không làm nàng bị thương nữa…… Nhưng thật ra cách nàng xưng hô không tính sửa lại sao?” Hạ Sơ Lam ngước mắt nhìn hắn, trong mắt tràn đầy khó hiểu “Kêu tướng gia không đúng sao?” Cố Hành Giản thấp giọng nói “Người kêu ta tướng gia rất nhiều. Nàng gọi không đúng, hôm nay ta không bỏ qua đâu.” Không gọi tướng gia thì gọi là gì? Gọi thẳng tên họ nhất định không được. Hắn dường như có tự, nhưng đó là trưởng bối hoặc là đồng liêu cấp bậc không khác mấy gọi, nàng không thể gọi như vậy. Hạ Sơ Lam nghĩ nghĩ, thấp giọng gọi “Phu quân.” Về sau lúc không có người ngoài sẽ gọi như vậy đi. Tiếng “Phu quân” từ trong miệng nàng nói ra, mềm nhẹ uyển chuyển, vô cùng dễ nghe. Cố Hành Giản nhịn không được hôn môi nàng “Lam Lam, lại kêu một lần.” Về sau Hạ Sơ Lam không nhớ rõ mình gọi bao nhiêu lần. Chỉ biết hắn đè nàng ở trên giường, cởi vạt áo nàng, chui đầu vào trước ngực nàng gặm cắn, vẫn luôn bức bách nàng kêu phu quân. Nếu không phải dưới thân nàng còn đau, hắn khẳng định lại muốn…… Lúc sau bụng nàng không khoẻ kêu hai tiếng, hắn mới buông tha nàng, phân phó Tư An bọn họ chuẩn bị cơm trưa. Lúc ăn cơm, Hạ Sơ Lam trộm nhìn Cố Hành Giản ngồi ở đối diện vài lần, thần thái hắn tự nhiên, động tác ưu nhã, ôn nhuận như ngọc. So với lúc cởi quần áo quả thực như hai người khác nhau. Ban ngày vì chiếu sáng, mành treo cửa sổ đều cuốn lên, hiệu quả cách âm không tốt. Vừa rồi hắn làm nàng rên rỉ không ngừng, khẳng định bị người bên ngoài nghe thấy được. Nàng cắn cắn môi, xới thêm nửa chén cơm, vùi đầu ăn cũng không biết ăn cái gì. Dùng qua cơm trưa, Cố Hành Giản nắm tay Hạ Sơ Lam đi đến gian cách vách, bảo Sùng Minh mang hộp gấm từ trong cung đặt ở trên bàn sách. Hạ Sơ Lam nghi hoặc nhìn hắn, hắn mở hộp gấm, lấy cuộn tranh ra, chậm rãi mở. Ở trên cùng bức họa, chữ viết như rồng bay phượng múa đề ba chữ 《 Định Phong Ba 》, còn có ngự ấn, áp tự, còn có rất nhiều con dấu chuyên dụng. Bức họa này nếu bán trên thị trường, không biết có thể bán được bao nhiêu tiền. Hạ Sơ Lam đứng ở án thư, duỗi tay sờ chữ hoàng đế viết lưu niệm “Chữ viết thật tốt.” Hoàng thất xưa nay đều tu dưỡng văn học rất cao, đương kim hoàng thượng đối với thi họa cũng nghiên cứu rất thâm sâu. Nghe nói khi nam độ, ném đi rất nhiều hi thế trân bảo, hoặc bị người Kim cướp đi, nhưng ngắn ngủi trong vòng hai mươi năm, tranh chữ cất chứa trong hoàng cung, đã có thể so với lúc trước khi còn cường thịnh. Cố Hành Giản đứng sau nàng, khẽ cười nói “Ta vốn cảm thấy《 Định Phong Ba 》 là điểm mắt thêm cho rồng. Khi ta vẽ cũng không có nghĩ nhiều, nhờ nàng giải thích mới làm cho mặt rồng đại duyệt. Sao nàng lại nghĩ được như vậy?” “Ta nghĩ lung tung thôi, không ngờ chó ngáp phải ruồi. Lúc ấy Mạc Quý Phi lấy bức họa này ra, ai cũng khen đẹp. Nàng còn hỏi ta có biết ai họa hay không, ta cũng không biết là ngài……” Cố Hành Giản duỗi tay ôm lấy nàng, hôn đỉnh đầu nàng “Nàng chưa từng thấy qua ta vẽ, tất nhiên không nhận ra. Đương thời người có thể nhận ra ta vẽ cũng cực ít. Bất quá vẽ tranh phải tĩnh tâm, hao phí rất nhiều thời gian. Mấy năm nay ta hầu như không vẽ gì, đó là bởi vì không có thời gian nhàn hạ. Về sau, thời gian ta bồi nàng chắc sẽ rất ít.” Nghe xong lời này, Hạ Sơ Lam có vài phần chua xót. Hắn thật sự quá bận, ngay cả thời gian nghỉ kết hôn, lúc đình quan, cũng có chuyện nhọc lòng không xong. Địa vị Tể tướng, người ngoài nhìn vô cùng huy hoàng, lại phải trả giá tinh lực và tâm huyết nhiều hơn người khác rất nhiều. Nhiều quốc gia đại sự như vậy, mọi chuyện đều phải làm lụng vất vả, thật là quá cực nhọc. Hạ Sơ Lam hơi hơi nghiêng đầu, nói “Kỳ thật ta cũng có tư tâm.” “Ừ?” Cố Hành Giản cúi đầu, muốn nghe thanh âm nàng nói chuyện rõ hơn. “Chỉ cần có ngài bên cạnh ta, vô luận trời nam biển bắc, đều là ngô hương. Mặc kệ lúc đó ngài có bên cạnh ta hay không, chỉ cần nghĩ đến ngài, đều cảm thấy tâm an. Ba chữ 《 Định Phong Ba 》này cũng coi như tiếng lòng của ta.” Cố Hành Giản sau khi nghe xong, chỉ cảm thấy đáy lòng một mảnh mềm mại. Tri âm khó gặp, hắn còn may mắn cưới nàng làm vợ, trời cao vô cùng hậu đãi hắn. Hắn vòng quanh Hạ Sơ Lam, duỗi tay cầm lấy bút lông, chấm mực, sau đó ở góc trái bên dưới chữ hoàng đế viết lưu niệm, lại viết một hàng Những năm cuối tháng chạp, thê khẩu thuật, thánh thượng ngự bút thân thư, hoàn thành tâm ý. Nguyện tựa hồng án tương trang, đến bạc đầu, vĩnh viễn không tương phụ. Viết xong hắn lại viết tự của mình, còn lấy ra con dấu đóng lên. Chỉ sợ đương thời có thể được hoàng đế và Cố Hành Giản hai người ký tên, ngoại trừ chiếu thư, chỉ có bức họa này. Bất quá vốn là quân thần đồng tâm hoàn thành tác phẩm xuất sắc, đại biểu quân thần một lòng. Nhưng thêm câu này, liền biến thành thú với khuê phòng. Hạ Sơ Lam cẩn thận chú tâm nhìn hắn viết tự, nói không nên lời đẹp như thế nào, chỉ biết là rất đẹp. Có khổ công không ngừng, cũng phải có vài phần thiên phú. Nàng không khỏi cười nói “Ngài không sợ truyền lưu đến đời sau, người khác nói ngài nông cạn?” Cố Hành Giản thu hồi con dấu, nói “Kinh Thi ba trăm, lấy 《 Quan Sư 》 làm đầu, chuyện vợ chồng sao tính là nông cạn? Ta vốn cảm thấy rất tốt.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để MashaTrong cung ban ngự rượu và món ăn trân quý, Hoàng Hậu nương nương và phi tần cũng ban cho tân phu nhân rất nhiều châu thoa vòng thúy, Đổng Xương tự mình mang theo nội thị đưa đồ vật lại đây. Sau khi Cố Hành Giản tạ ơn, thỉnh Đổng Xương cũng lưu lại dùng chút rượu. Đổng Xương tất nhiên bán mặt mũi cho Cố Hành Giản, giao tình hai người tính ra cũng đã mười mấy ăn trân quý trên khay bạc, từ bốn tư sáu cục chuyên môn phụ trách yến tiệc xử lý, tất nhiên sắc hương vị đều đầy đủ. Trong bữa tiệc có người ồn ào nói “Nghe nói phu nhân tướng gia là đại mỹ nhân nổi tiếng gần xa, có thể thỉnh ra để mọi người trông thấy không a!”Không ít quan viên trung thư đều đi theo ồn ào. Ngày thường bọn họ sợ hãi Tể tướng, nhưng giờ phút này rượu vàng xuống bụng, rượu làm người can đảm, hơn nữa hôm nay Tể tướng đại hỉ, hẳn là sẽ không so đo với bọn họ, lá gan liền lớn thời phong tục dân gian là thời điểm yến hội, tân nương cũng có thể đi ra đáp tạ khách Hành Giản chắp tay nói “Nội tử hôm nay thật sự mệt mỏi, không thể ra gặp các vị. Cố mỗ tại đây thay nàng cảm tạ các vị.”Mọi người hậm hực, thấy tướng gia thật sự giữ gìn, không chịu để mỹ kiều nương lộ diện trước mặt người khác, cũng chỉ có thể từ bỏ. Nhưng hôm nay khó được cao hứng, lại khuyên Cố Hành Giản uống rượu. Cố Hành Giản không thể thoái thác, liền uống mấy chén. Cố Cư Kính ở bên cạnh hắn nói “Đệ rất ít xã giao, tửu lượng không tốt. Lát nữa ta đổi nước cho đệ, thế đệ chống đỡ.”Cố Hành Giản thấp giọng nói “Không có việc gì, ta có chừng mực. Huynh cũng đã uống không ít rượu, cẩn thận thương thân.”Cố Cư Kính trợn tròn hai mắt, hắn đây là đang quan tâm mình sao? Thật khó có phòng, sau khi Hạ Sơ Lam rượu đủ cơm no, liền hơi mệt rã rời. Triệu ma ma búi cho nàng búi tóc đồng tâm, nàng cố ý chọn kim thoa Cố Hành Giản tặng cắm vào búi tóc, trừ cái đó ra không có trang sức nào khác, nhìn có vẻ trắng trong thuần tịnh. Nàng ngồi ở trên giường, vừa đọc sách vừa chờ Cố Hành Giản, đêm dần dần sâu, một tiếng trống canh vang ghé vào trên giường, bất tri bất giác ngủ rồi. Trong phòng có chậu than, ô vuông phía trước cửa sổ đều treo rèm vải dày nặng, cũng không cảm thấy lạnh. Nhưng Triệu ma ma vẫn ôm mền nhung đắp lên người nàng. Lại bảo Tư An đi tiền viện hỏi một chút, tiệc rượu rốt cuộc khi nào kết thúc. Tư An trở về nói, Cố Hành Giản bị mấy đại nhân bắt lấy chuốc rượu, nhất thời chưa thể trở ma ma thở dài, cùng Tư An ngồi dưới đèn thêu thùa may vá. Bên ngoài tiếng trống canh hai vang lên, Cố Hành Giản mới chân bước phù phiếm mà trở lại trong phòng. Hắn uống không ít rượu nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh. Hắn ngày thường không uống rượu, tửu lượng vẫn còn có thể, chỉ là cả người mùi rượu, thật sự khó ma ma và Tư An vội vàng đứng dậy hành lễ, muốn đi đánh thức Hạ Sơ Lam. Cố Hành Giản nhìn thấy thê tử cuộn thành một đoàn trên giường, đã sớm đi gặp Chu Công, vẫy tay, nhẹ giọng nói “Không cần kêu, các ngươi đi ra ngoài trước đi.” Hắn vẫn không có thói quen trong phòng có nữ nhân sau khi các nàng lui ra ngoài, Cố Hành Giản đi vào tịnh phòng tắm rửa, chỉ mặc trung y ra phòng nến đỏ đã đốt được một nửa, đèn đuốc sáng trưng. Hắn đi đến trước giường, quỳ một gối ở trên giường, nghiêng người nhìn tiểu thê tử của hắn. Một khuôn mặt đẹp trong trắng thuần khiết, làn môi đỏ thắm, tựa hồ là do hắn thân qua, hơi hơi sưng. Có lẽ do uống rượu, hai má ửng hồng, thế nhưng còn phát ra tiếng ngáy nho mỉm cười, duỗi tay qua phía dưới cổ nàng, lại luồn tay qua chỗ cong giữa đầu gối nàng, ôm cả người nàng lên. Nàng chắc là sợ lạnh, theo bản năng nhích lại gần lồng ngực ấm áp của hắn, đổi một tư thế thoải mái Hành Giản ôm nàng đặt lên giường, cầm lấy hai chân nàng, vừa muốn rút đi vớ của nàng, nàng liền tỉnh. Mơ mơ màng màng mở to mắt, theo bản năng lùi chân về “Ngài trở về khi nào ……”Cố Hành Giản nhìn nàng “Vừa trở về không lâu. Bị mấy đồng liêu giữ chặt uống rượu, làm sao cũng không chịu thả.”Nàng xoa xoa trán, ý thức còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, bỗng nhiên nhìn đến trung y mặc trên người Cố Hành Giản, mở to hai mắt, đây không phải bộ nàng làm sao ……!Tay áo một bên dài một bên ngắn, vị trí dây buộc còn sai, mặc ở trên người thực buồn cười.“Ngài mau cởi ra. Làm sao có thể mặc……” Hạ Sơ Lam xấu hổ, duỗi tay muốn cởi y phục Cố Hành Giản, bỗng nhiên bị hắn cầm tay. Lòng bàn tay hắn nóng bỏng, trên đốt ngón tay đầy vết chai dày cọ sát ngón tay nàng. Hắn tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói “Nàng muốn cởi y phục của ta như vậy …… Thấy nàng ngủ rồi, tối nay vốn định buông tha nàng.”Hạ Sơ Lam còn chưa phản ứng lại ý tứ trong lời nói của hắn, chỉ cảm thấy cánh tay hắn đưa qua, lập tức áp nàng vào trong ngực hắn. Tim hắn đập rất mạnh, toàn bộ ngực đều nóng bỏng. Nàng không dám ngước mắt, hai tay khoác trên vai hắn, chỉ cảm thấy hơi thở của hắn mang theo chút mùi rượu tới gần bên tai, bỗng chốc ngậm lấy vành tai nàng. Tay hắn ở bên gáy nàng qua lại vuốt ve, đầu lưỡi không ngừng trêu đùa thùy tai tai nàng kỳ thật rất mẫn cảm, cả người đều khẩn lỗ tai nàng hồng đến độ có thể nhuộm máu, hắn mới buông ra, tiếp tục hôn gò má nàng, chóp mũi, mí mắt nhắm chặt, sau đó là Sơ Lam chậm rãi ngã lên giường, hắn ôn nhu hôn, như nắng ấm ngày đông. Hai tay nàng bị lôi kéo đặt trên vai hắn, chỉ cảm thấy thân thể hắn bao phủ nàng —— thân thể nóng bỏng tràn ngập hơi thở nam tính. Có một cỗ mùi rượu, còn có mùi vị đàn hương quen thuộc trên người Cố Hành Giản theo cổ nàng đi xuống, cởi dây buộc bên ngoài áo. Áo ngoài, trung y, từng cái chảy xuống dưới giường, cuối cùng chỉ còn lại áo yếm uyên ương đỏ tươi. Cả người nàng nóng lên, hiện lên một tầng hồng nhạt thật mỏng, cảm giác được tay hắn đặt trên áo yếm, nhẹ nhàng xoa người nàng run rẩy, nổi lên một tầng da gà, không dám mở mắt ra, lông mi run càng lợi hại. Tối nay bọn họ nhất định phải viên phòng, nhưng nàng cảm giác được hai chân đóng chặt bị tách ra, cái loại cảm giác bị xâm lấn này vẫn làm nàng cảm thấy rất khó chịu, cả người cứng ngắc giống như hòn đá.“Đừng sợ.” Cố Hành Giản ôn nhu dỗ dành, đưa tay vuốt đỉnh đầu nàng, thanh âm đã biến khàn khàn. Dù sao cũng là lần đầu tiên, hắn cũng có chút khẩn trương, không biết nàng có thể thừa nhận được hay không. Hắn nâng mặt nàng chậm rãi hôn môi, chờ nàng thả lỏng một chút, thử đi vào, vẫn thật chặt, cơ hồ một bước khó Sơ Lam chỉ cảm thấy đau, thở dốc từng ngụm, hai tay theo bản năng bám lấy phía sau lưng hắn, móng tay cào sâu vào da thịt. Cố Hành Giản vốn định nhẫn nhịn, lại đợi nàng thích ứng một chút, chẳng qua bị nàng đột nhiên ôm lấy, tư thế này làm hai người càng chặt chẽ dán sát vào nhau. Hắn không khống chế được, lập tức vọt Sơ Lam kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy đau đớn giống như bị xé rách. Không những không có một chút khoái cảm nào, ngược lại vừa căng vừa đau, rất khó chịu. Nàng cắn răng chịu đựng, cảm nhận được Cố Hành Giản sờ thái dương nàng, thấp giọng dò hỏi “Rất đau?”Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đều biến trắng, trên mặt đều là mồ hôi, mày đẹp hơi chau, dáng vẻ rất thống khổ. Hắn không đành lòng làm nàng chịu tội, vừa định lui ra ngoài, nàng lại lắc đầu nhỏ giọng nói “Không sao đâu.” Triệu ma ma cũng nói qua, lần đầu tiên sẽ hơi đau, về sau thì tốt thử tiếp tục, nhưng nàng thật chặt, cơ hồ cắn đến mức hắn không động đậy được. Hắn cảm giác được nàng không thế nào thoải mái, cả người đều phát run, chỉ có thể qua loa kết khi xong việc, hắn gọi người nâng nước ấm tiến vào. Sau đó ôm nàng đi tịnh thất rửa sạch, nàng nhỏ giọng nói “Thực xin lỗi, ta……” Đáng ra nàng nên xem kỹ những bí diễn đồ đó. Vốn tưởng là chuyện nước chảy thành sông, cũng không cảm thấy quá khó, vào trận lại không phải dễ dàng như vậy. Quá khó chịu đựng rồi, đều không giống như trong tưởng tượng, lúc ấy không hề biết làm cách nào lấy lòng người khác thê tử trong đêm tân hôn hẳn đều tận lực làm trượng phu sung sướng, nàng lại hoàn toàn không biết làm như thế nào, trong lòng có chút áy náy. Chuyện giữa nam nữ, từ trước đến giờ nàng vẫn không để tâm.“Không cần xin lỗi, không phải nàng sai.” Cố Hành Giản nói. Non nớt vụng về mới là đúng, nàng nếu kinh nghiệm mười phần, hắn ngược lại khiếp sợ khi rửa sạch, hắn trước ôm nàng trở lại giường, thay nàng đắp chăn đàng hoàng, lại gọi người mang nước lạnh tiến vào. Chính hắn lại xoay người đi tịnh nay trong phòng nến đỏ không thể tắt, trong màn còn có ánh sáng. Hạ Sơ Lam nhìn đỉnh màn rũ xuống hương cầu vàng ròng chạm rỗng, khẽ ngẩn người. Chỉ nghe được trong tịnh phòng ào ào tiếng nước chảy, giống như từng chậu nước lớn, từng chậu nước lớn xối xuống. Mùa đông khắc nghiệt, hắn không lạnh sao?Một lát sau, Cố Hành Giản dập tắt mấy chụp đèn gần giường, mới trở lại trên giường. Thân thể hắn tản ra cỗ lạnh lẽo, không nóng như vừa rồi, chỉ nằm bên cạnh nàng, nhẹ giọng hỏi “Còn đau hay không?”Kỳ thật còn hơi đau, nhưng Hạ Sơ Lam lắc đầu. Hắn đã rất ôn nhu, rất bận tâm nàng. Nếu là nam nhân khác, đêm tân hôn, mặc kệ thê tử như thế nào, nhất định muốn làm vài lần mới bằng lòng bỏ qua. Nàng biết chính mình vừa rồi căn bản không thỏa mãn hắn, hắn khẳng định có điểm khó chịu. Nàng nghiêng đầu nhìn mặt hắn, hắn nhắm mắt lại, khóe miệng khẽ cảm thấy muốn nói gì đó, lại nghe hắn nói trước “Đã khuya, ngủ đi.”Nàng thật sự rất mệt, nghe lời mà khép lại mí đến khi hô hấp nàng thong thả, dường như ngủ say, Cố Hành Giản mới duỗi tay ôm nàng vào trong ngực, sâu kín thở là vật nhỏ giày vò ra tác giả không miêu tả uống rượu giao bôi, nhưng thấy tấm này đẹp quá nên mình đăng bái đường, xong động phòng, cuối cùng hai người cũng tu thành chính quả. Edit xong chương này mới thấy anh Giản quá phúc hắc còn bé Lam quá ngây thơ đi, tưởng cởi đồ người ta mà được à, nhưng cuối cùng anh vẫn quan tâm và sủng bé nhất.
sủng trong lòng bàn tay