♦️ Sóng Gió Đời Tôi

Tuy nhiên, sau 5 năm gắn bó và có với nhau một người con chung, hai người đã "đường ai nấy đi". Người chồng thứ 2 lớn hơn Thẩm Thúy Hằng 19 tuổi, là người giúp đỡ bà lập hãng phim Thẩm Thúy Hằng. Hai người có với nhau 4 người con. Thế nhưng, ở tuổi xế chiều Đời tư sóng gió của Dương Mịch và nhóm bạn. Thứ năm, 17/2/2022 20:12 (GMT+7) "Tôi tin anh ấy". Theo Sina, Hoắc Tư Yến được đánh giá là ngôi sao tài sắc. Vài năm qua, cô lùi về sau, ít đóng phim để chăm lo cho gia đình. Do đó, khi scandal xảy ra, nhiều khán giả chỉ trích Đỗ Trên biển đời thế gian, ta cũng sẽ gặp nhiều cơn gió ngược. Cơn gió ấy có thể đến từ trong chính tâm hồn ta hay do ai đó mang đến bởi tự do và giới hạn của thế giới vật chất. Những cơn gió này sẽ cản trở ta vượt trùng dương, sẽ cản trở ta vui sống trong cuộc đời. 2021-08-22 23:20:39 • Công cụ tạo tên Sóng gió phủ đời trai thành kí tự đặc biệt Sóng gió phủ đời trai tại chuyên trang KiTuHay.Com. Bạn có thể sử dụng kí tự để đặt tên game cho nhân vật, dùng đặt biệt danh Sóng gió phủ đời trai cho các ứng dụng mạng xã hội hoặc nhắn tin cho bạn bè. Truyện: Sóng Gió Cuộc Đời Tác giả: viemgiandoi Trạng thái: full Chap 1 Tôi sinh ra và lớn lên ở 1 nơi gọi mảnh đất tâm linh - cố đô Huế, trong 1 gia đình mà tôi nghĩ tôi chỉ là 1 người "thưà" và những trận đòn roi vô cớ đã tôi luyện nên con người tôi cuả ngày hôm nay… Dàn sao phim "Sóng gió cuộc đời" sau 12 năm: Người chống chọi ung thư phổi, người mờ mắt. "Tôi vẫn đang điều trị và cố gắng từng ngày để chống chọi bệnh tật". Huỳnh Đông. Huỳnh Đông từng theo học ngành sân khấu tại trường ĐH Sân khấu điện ảnh TP. Hồ Chí Minh. Mây suốt đời chung tình với gió Tôi suốt đời chỉ có mình em 424. Trái tim còn chút lửa hồng Cũng xin ơn cảm mênh mông tặng người. 425. Gió mây ríu rít bên trời Tình chàng ý thiếp muôn đời không phai 426. Mình ơi tôi gọi là nhà Nhà ơi tôi gọi mình là nhà tôi 427. Phụ nữ trên đời tất cả đều như nhau. Họ có thể chịu cực, chịu khổ, chịu đựng sóng gió nhưng điều kiện chính là người đàn ông ấy phải cho cô ấy một tình yêu thật đàng hoàng và rõ ràng. Sau 19 năm lên sóng, bộ ba nam chính ngày ấy cũng đã trải qua không ít thăng trầm ở đời thực. Hồ Quân. Ngoại hình phong trần, cao lớn với gương mặt toát lên khí khái nam nhi, dạn dày sương gió, Kiều Phong của Hồ Quân được nhiều người đánh giá như bước ra từ trong z91CO. Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist! Tải Nhạc 128 Kbps Tải Nhạc 320 Kbps Thêm bài hát vào playlist thành công Thêm bài hát này vào danh sách Playlist Bài hát song gio doi trai do ca sĩ Danh Vu Linh, thuộc thể loại Nhac Tre. Tìm loi bai hat song gio doi trai - Danh Vu Linh, ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Sóng Gió Đời Trai chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí. Ca khúc Sóng Gió Đời Trai do ca sĩ Danh Vũ Linh, thể hiện, thuộc thể loại Nhạc Trẻ. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát song gio doi trai mp3, playlist/album, MV/Video song gio doi trai miễn phí tại Thơ Về Đời Trai Sương Gió, Đời Trai Nghèo ❤️️ Hay Nhất ✅ Tuyển Tập Những Bài Thơ Đặc Sắc Viết Về Kiếp Sương Gió Phong Trần Của Cuộc Đời. Bài Thơ Đời TraiNhững Câu Thơ Hay Về Đời TraiThơ Đời Trai NghèoThơ Đời Trai Sương GióThơ Về Đời Trai Phong TrầnThơ Về Đời Trai Xa XứThơ Về Đời Trai Giang HồThơ Về Đời Trai Sương GióThơ Về Đời Trai NghèoThơ Về Đời Trai TrẻThơ Về Con Trai Mời bạn đọc cùng theo dõi những Bài Thơ Đời Trai hay và rất ý nghĩa dưới đây. Đời traiSưu tầm Biết ra đi là gió bụi phong trầnChánh sao khỏi dòng đời sô đẩyĐời không cát bụi đời không phảiChí chẳng giang hồ chí chẳng traiTôi muốn luyện tôi trong cát bụiLuyện tôi trong cát bụi cuôc đời Ngậm ngùiSưu tầm Lênh đênh xuôi ngược chí đời traiSương gió phong ba suốt chặng dàiChân buồn nghiêng bóng vầng trăng khuyếtĐường xưa lối cũ thiếu hương làiNgậm ngùi nhẹ bước chiều xuân ấyBiển vắng đìu hiu nhớ trang đàiHẹn ngày tái ngộ duyên nồng thắmNụ hoa chớm nở tóc mai càiLòng vui hoan hỉ bao điều ướcMặc cho gian khó vẫn miệt màiMồ hôi vã đổ sờn vai áoKhắc khoải mong chờ ở tương laiKhát vọng giản đơn tưởng chừng dễCứ ngỡ nên đôi thật bi hàiBao năm dưỡng mộng nay người bạcTheo chồng quay gót phụ tình ai. NóSưu tầm Nó kệ trời nắng, mặc trời đời coi nó, là kẻ cho đói no, vài ba nào nó để, đời đẩy ai có được, bằng nó điều mình thích, mặc nắng truân đời trai là ngưỡng cửa,Thoả lòng nó bước mặc qua chưa? Bằng lăng tímSưu tầm Hoa bằng lăng tím tương tưÉp vào trang giấy viết thơ gởi nàngBằng lăng hoa nở rồi tànXuân qua thu lại mong nàng hồi âmThời gian thấm thoát mười nămĐời trai xuôi ngược thăng trầm bốn phươngMười năm xa cách mái trườngCây bằng lăng tím bên đường năm xưaCó còn che nắng che mưa?Cho Em dệt mộng buổi trưa nắng hèXanh xanh rợp bóng tàn cheCon bươm bướm đậu nàng ve kêu sầuNgười xưa giờ ở nơi đâu?Hoa tim tím nở duyên đầu khó phaiBằng lăng hoa nhớ thương ai?Riêng tôi vẫn nhớ thương hoài người xưa ❤️️ Những bài viết mới và hấp dẫn nhất tại có thể bạn sẽ thích ❤️️ Những Câu Thơ Hay Về Đời Trai Những Câu Thơ Hay Về Đời Trai đặc sắc và thật ý nghĩa để có thêm những góc nhìn mới đối với cuộc đời. Tấm lòng người quân nhânSưu tầm Đời trai chí lớn ngẩng cao đầuĐứng giữa bao trùm cảnh bể dâuVững trí bền gan nào sợ hãiLòng trung hiếu nghĩa vẫn nguyên bầuTrăm đời chiến sĩ máu pha sươngCũng vẫn hiên ngang ở chiến trườngTất dạ hùng anh hoài tiến bướcNon gìn nước giữ ngập tình thươngNgàn năm chữ nghĩa rạng xinh ngờiLính đảo neo mình chốn biển khơiƯớc nguyện quê hương tròn no ấmMiên man hạnh phúc phủ mây trờiÊm đềm rộng mở tấm lòng chânKhát vọng muôn nơi thoát khổ bầnTổ Quốc trăm năm còn đẹp mãiYên bình thỏa nguyện ý quân nhân. Đời lãng tửSưu tầm Hiệp khách giang hồ muôn vạn hướngNào đâu dám mộng hoài mơ tưởngĐôi lần gặp gỡ để sầu vươngMột phút quen nhau hồn lỡ vướngXót dạ duyên tình khắp nẻo đườngĐau lòng ái ngọt chưa từng trai lãng tử lắm phong sươngCuộc sống trầm luân còn vất vưởng. Quên lãngSưu tầm Hãy rũ bỏ những ngày đau khổĐến tương lai rạng rỡ nụ cườiBình minh tỏa sáng muôn nơiSống sao cho thỏa ơn trời ban choKhi vấp ngã đừng lo bạn nhéHãy đứng lên bạn sẽ kiên cườngNhìn về phía trước yêu thươngMênh mông rộng lớn con đường mở raNếu đã chót sa đà lầm lỗiHãy sửa sai khi chuyện vẫn cònBỏ qua không tính thiệt hơnLương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùiXin đừng khóc vì sai lầm nữaMột ngày gần cánh cửa rạng ngờiKinh nghiệm ta có trong đờiNhững ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phầnQuên quá khứ làm thân hiện tạiBao niềm vui sao phải đau buồnNước kia đâu có cạn nguồnĐời người ta hãy luôn luôn mỉm cười. Ngoài Thơ Về Đời Trai Sương Gió, xem nhiều hơn những bài thơ đặc sắc trong 🌹 Thơ Về Con Trai Con Gái Bắc Ninh 🌹 Thơ Đời Trai Nghèo Thơ Đời Trai Nghèo là những lời tâm sự chân thật và đầy cảm xúc về những cảnh ngộ không mấy may mắn trong cuộc đời. Đời trai nghèoSưu tầm Tôi chỉ là người đàn ông nghèo khổĐổ mồ hôi sương máu để mưu sinhNên đời tôi sang chảnh một chữ tìnhDù từng mơ một bóng hình lý qua ngày sống lang thang vất vưởngChẳng bao giờ tìm thấy được niềm vuiNhững nỗi đau trong quá khứ chôn vùiĐã bao lần làm tim tôi đắng lúc nào là tôi thôi khao khátMột bóng hình cùng hát khúc tình caNhưng trai nghèo nào có dám thốt raLòng tự ty sợ người ta xa tình đầu lỡ lâm vào nghịch cảnhĐời không tiền chẳng hờn trách một aiChẳng xe sang không tấc đất cắm dùiThì ngàn năm vẫn fa là phảiĐôi lúc buồn lòng lắng lo sợ hãiChắc kiếp này mình mãi mãi cô đơn Đời Trai NghèoTác giả Hoàng Quỳnh Một thân rong ruổi đôi năm có thángTrong lòng vẫn nặng một nỗi niềmMong cha sức khoẻ đội sóng dữMong mẹ an vui chốn quê nhàCòn ta cứ mặc mà bước tiếpTrí nuôi dẫu khó vẫn muốn thành. Sóng Gió Đời TraiTác giả Huỳnh Hữu Hiệp Buổi sáng noel thành phố tam kỳMưa rơi lác đác chút tình siNgười đông tấp nập thi nhau nóiChỉ một mình tôi lặng lẽ đi Cuộc đời sinh ra kiếp giữ xeMay quán không chủ nên cũng khoẻSáng dậy năm rưỡi mở cữa raRồi leo lên gác ngủ khè khè Lương tháng tám trăm trên một caĂn không đủ huống chi dư dãNhưng đôi tay đã gầy đầy nợĐành phải mưu sinh hầu người ta Và cuộc đời ai mà chẳng mơĐâu chấp nhận số kiếp đợi chờMong một ngày cuộc đời thanh thảnTa làm lãng tử viết văn thơ Cái Trò TếtTác giả Hồng Dương Ba mươi lắm việc chạy như bòBữa tối trên bàn đống thịt khoCố dọn nồi niêu xong mới ngủNgang mồm bụng dạ lại đang noGiao thừa gõ mỏi mòn môi mắtChén rượu say run khụy gối giòMột kiếp đời trai lo bữa TếtHơi phờ tóc dựng hét hay hò tặng bạn 💐 Thơ Về Niềm Tin Hay Nhất 💐 giúp nuôi dưỡng những cảm xúc chân thành! Thơ Đời Trai Sương Gió Thơ Đời Trai Sương Gió viết về những khó khăn vất vả và cả những nỗi trăn trở trong đời sống nhiều nhọc nhằn tiếc nuối. Sương gió đời traiTác giả Văn Đàn Lặng viết dòng thơ đậm nỗi buồnLà bao kỉ niệm lệ trào tuônNgười yêu cánh trở xa vạn dặmKhuất bóng từng đêm ngọn gió luồn. Viết một dòng thơ đậm nỗi sầuCho đời khóc hận bởi vì đâuĐường về gió lạnh trời mưa bãoLệ ướt yêu thương giấc mộng đầu. Kẻ bỏ niềm tin mãi suốt đờiĐêm ngày cháy bỏng chẳng nào ngơiHàng tre vách lá con đường nhỏRuộng lúa bờ đê nắng gọi mời. Nỗi nhớ từng đêm vẫn đợi chờNgày xưa áo trắng nhỏ làm thơBên hàng phượng đỏ trưa nắng cháyCó kẻ ngu ngơ đứng thẩn thờ. Kỉ niệm tình yêu nguyệt lão àNhưng vì nặng gánh mãi còn xaTrong từng giấc ngủ luôn nghe thấyTiếng hát em yêu lẫn nhớ nhà. Phút chốc thời gian sẽ đổi lòngSông thì lúc đục vẫn còn trongKhi ngày hôm ấy nghe nội nóiNó bỏ mày đi để lấy chồng. Cũng biết đời tôi thật rã rờiVòng người vội vã khổ muôn nơiHai ta chẳng nợ âu đành phậnĐôi lứa không duyên cũng tại trời. Chẳng phải buồn vui hận mới đauNgười yêu vĩnh biệt đã phai màuHai ta phận số không cùng bướcCũng tại vô duyên hẹn kiếp sau. Hứa sẽ cùng nhau vẹn ước thềXum vầy lối mộng trọn tình quêKhông màng thế sự công danh đóThế sự giờ đây thật não nề. Giữ trọn lời thương cất ở lòngYêu rồi nguyện ước cả non sôngNhìn về ngỏ vắng ta thầm nghĩBậu đã quên tôi bỏ lấy chồng. Mệt mỏi làm sao kiếp phận ngườiKhông ngờ ngắm lại tuổi đôi mươiĐời trai gió lạnh nào ai hiểuCuộc sống mưu sinh nuốt lệ cười. Mệt mỏi làm sao kiếp đọa đàySương mờ phủ mộng lệ chua cayMuôn phần khổ cực thân nào kểVững bước về đâu cuộc sống này. Mệt mỏi làm sao bạc mái đầuĐêm về thức dậy lẫn lo âuNgày mai cất tiếng cười tuôn lệBữa đó bờ mi nặng trĩu sầu. Mệt mỏi làm sao lắm phũ phàngÔi tình đã chết kẻ sang ngangLòng người giả tạo rồi đau khổĐể nấm mồ hoang lỡ mộng vàng. Muốn được ngao du giữa đất trờiĐêm về ngắm nguyệt lệ đầy vơiNgồi đây chúc bậu tròn duyên mớiHạnh phúc ngàn năm mãi cả đời. Cảm XúcTác giả Bạch Trường Phong Đời trai phiêu bạt chốn trần thấy trong ta lắm phũ phàngCòn chút công danh lòng vương nợCòn chút ân tình với hồng khắc trong tim nghìn cân nặngCông đức vạn niên đấng sinh thànhNgày mai lối đời muôn ngã rẽSống, thác về đâu kiếp đã mang. Chiều ĐôngTác giả Đức Nguyên Xứ lạnh chiều đông tuyết phủ đầyMênh mông trắng xóa buốt thân gầyHàng cây ủ rũ sầu trơ trụiTái buốt lòng ai ở chốn nầy Đông về gió lạnh những chiều đôngViễn xứ cô đơn chạnh nỗi lòngChiều mây phủ kín mờ giăng lốiCánh nhạn mơ buồn nỗi nhớ mong Xứ lạnh đông sầu hỡi có hay ?Từng đêm lạnh lẽo rét đời traiTình xa gợi nhớ lòng viễn xứCách biệt muôn trùng nỗi nhớ ai Đông về giá lạnh cả rừng thôngMặt nước sông kia lạnh buốt lòngMù sương khắp nẻo trời ảo nãoLạnh suốt đông về những buổi đông ! Còn nữa những bài ☔ Thơ Về Cô Gái Độc Thân Hay ☔ dành cho những tâm hồn nhạy cảm và cần được sẻ chia! Thơ Về Đời Trai Phong Trần Thơ Về Đời Trai Phong Trần là những nổi chênh vênh phiêu bạt của những kiếp người lạc lõng giữa dòng đời. Vần Đời 2Tác giả Hoàng Lê Dũng Sỉ Tâm sự đời tôi chưa đứt đoạnVùng quê tôi sóng gió vẫn còn trai phiêu bạt muôn vạn nẻoMộng tưởng rằng đến bến bờ vui đời tôi vùi khổ ảiMột lối đi về vẩn lẽ ơi sống đời với con nhéKhông mẹ đời con lại mồ đến đâu cho cạn chén tình sayĐể đời bớt mỏi bớt ưu màng đời trai trẻLạc giữa chốn phồn hoa bóng lụi tàn. Anh Sẽ Về ThôiTác giả Phạm Thái Vinh Do nhiều gánh nặng của đời traiSuốt nửa dòng trôi vẫn mệt nhoàiNghiệp nước chưa tròn đêm giã cảnh..Công nhà chửa trọn sáng ghồng vaiCùng bao sự khổ loang quầng mắtCả những phiền đau nhuộm gót hàiNhớ tuổi trăng vàng ươm ngõ hẹnTa nàng sống vẹn cõi bồng lai Chiều Không EmTác giả Nguyễn Khắc Thiện Chiều không em gió hững hờChiều không em mây cũng thờ ơ bayChiều không em nắng lắt layChiều không em nhớ bàn tay ấm nồng Không em đời bớt màu hồngKhông em hồn cũng phiêu bồng nơi đâuKhông em sương gió dãi dầuKhông em đời hết nhiệm mầu..em ơi.!. Không em trời đất xa vờiKhông em anh biết mở lời với aiKhông em hoa cũng tàn phaiKhông em để cả đời trai nhỡ nhàng… ChờTác giả Nguyễn Tấn Hưng Có nỗi nhớ nào dài hơnNghìn thư đi không trở lạiVà nỗi nhớ này của anhMột đời trai ngoài biên ải Có niềm thương nào lớn hơnTình yêu chắp cánh vừa bayVà niềm thương này của anhKhắc khoải cho em từng ngày Có hình bóng nào đẹp hơnNgười tình ấp ủ vòng tayVà em yêu này em hỡiSao nỡ bắt anh chờ hoài Ngoài Thơ Về Đời Trai Sương Gió, tại còn có Chùm 🦋 Stt Mẹ Yêu Con 🦋 hay và ý nghĩa! Thơ Về Đời Trai Xa Xứ Thơ Về Đời Trai Xa Xứ giải bày những tâm sự dồn nén và chất chứa trong sâu thẳm tâm hồn người thi sĩ. Nhớ quêSưu tầm quên hết ngày tháng nhọc nhằnquên đi uất hận biển đời nổi trôingày dài gom góp sầu biđêm về ôm ấp tiếng cười không vuiđời trai phiêu bạt 4 phươngmượn đời làm quán trọ nghĩ ngơi qua đườngtương lai xa tít trân trờinào ngờ ta lại bước qua mất rồisương đêm ướt lạnh đôi vainhớ quê nhớ mẹ nhớ anh em mìnhnhớ cha sớm tối nhọc nhằnnhớ bà chị gái thân gầy khônhớ nhiều lắm nhưng vô tình cảm súcđể vươn lên đất khách quê ngườiđể làm lại cuộc đời ta lãng phísống thật lòng mình với đúng là phục hưng Đành phải đi thôiSưu tầm Có con chim sâu béTrên nhành trúc gọi bầyTiếng buồn như tiếng mẹTiễn con đi chiều nayQuê hương mùa nắng hạnRủ gió sang gọi mờiNhưng đời trai phiêu lãngĐành đi thôi mẹ ơi!Khu vườn nhà yên ảQuen hơi từ độ nàoCòn bay trong khóm láMùi mít chín ngọt ngàoBiết mẹ hiền muốn hỏiLời hẹn ngày quay vềLàm sao con dám nóiBạt ngàn nẻo sơn khêGửi thương trên tóc bạcCho mai đời còn xanhTuổi vàng trên cánh hạcHát mùa quê an lành Rừng xót xa ruSưu tầm Từ dạo bảy lăm, gót giặc vềDẫm nát non sôngDẫm nát quêBiền biệt thê lươngVàng thương nhớĐời trai vẫn nợ một câu thề!.Tôi ở phương xa, góc trời xaChiều thu u uẩnNhớ quê nhàThương quá người emTừ ly biệtBa mấy năm trôi, em cũng mãi bên trờiVọng cố hươngChưa phai mờ nhạt dáng người thươngMắt ấy ngày xưa, màu mắt biếcDõi mãi tình xaỞ cuối giờ trở lại ươm hương nụ?Cho dẫu vườn xưa đất bạc màu!Bao giờ ấm nụ hôn ngày cũ?Từ dạo giặc vềLạc mất lỡ rồi emLỡ một đờiVàng thu lá đổLệ thu rơiRừng xót xa ruLời vô vọngNuối tiếc khôn nguôi…Tiếc một đời. Mùa sen nở đã xaSưu tầm Đóa sen mùa này vẫn nởCó còn ngan ngát hương say?Có còn ôm chân mây gió?Anh đi biền biệt đời traiCá ơi có còn đớp móngBơi theo con nước lớn ròngNgày ta và em say sóngTương tư thức ngủ nhớ mongThẹn thùng nhìn nhau bối rốiCon tim lí lẽ tuyệt vờiNào nhờ ông mai bà mối?Thế là kết mô đen thôi!Anh xa mùa sen năm ấy!Lãng quên mấy khúc hẹn hò?Đống thư tình yêu đốt cháyĐêm lạnh góc trời bơ vơTình yêu nhịp cầu đã gãySang sông ai chẳng lụy đò?Mái chèo trông vời ngần ngạiRụng rời điểm nhấn so đoXa rồi thôi đừng luyến tiếcMặc em sớm nắng chiều mưaMột mình ca bài li biệtBàng hoàng chuyện cổ tích xưa Mời bạn khám phá thêm nội dung đặc sắc trong tuyển tập 💕 STT Nhớ Nhà Hay 💕 hay nhất. Thơ Về Đời Trai Giang Hồ Thơ Về Đời Trai Giang Hồ mang nhiều tâm trạng cùng những nổi lòng chẳng mấy khi được giải bày. Ai rồi cũng phải chếtSưu tầm Cứ vui đừng buồn nghĩ suyAi rồi cũng phải ra đi vĩnh viễnTa cười người khóc đưa tiễnCuộc đời như cuốn từ điển đã hếtĐó là trang cuối đoạn kếtHết kiếp tới số phải chết mà thôiDù đời bạc bẽo như vôiDù đời gắn kiếp bèo trôi suốt đờiTa đừng hờn trách ông trờiMà hãy sống vui hết đời tạo hóa Xót xaSưu tầm Cuộc đời số phận rủi mayNào ai có muốn đọa đày xác thânSinh ra ở cõi dương trầnNhưng sao bất hạnh lại phần cho tôi Đời như nước chảy bèo trôiLang thang khổ cực bao lời đắng cayXin ăn từng bữa qua ngàyXót xa số kiếp đời này hẩm hiu…!!! Khách Giang HồTác giả Tôi chỉ là người khách lãng du,Mộng phiêu bạt tại chốn giang miền đại hải buồn man mácSống ở đời này đã mấy thu? Tôi giống người dừng chân nhỡ nhàng,Vào miền đời nỗi khổ lầm than,Tôi mong đời chẳng chia giai cấp,Nên thế đành đi kiếm công bằng. Bóng Tối Giang HồTác giả TamMuội Hành lang rỉ rả giọt mưa thuThổn thức tâm tư chốn ngục tùĐằng đẵng lẫy lừng trùm khét tiếngĐại ca máu mặt chiếm nhiều khu Những vết thẹo sâu đến lạnh lùngMôi dầy, miệng rộng, chữ điền khungVóc vừa, cứng rắn, trắng da thịtTuyết điểm suối bồng, lất phất tung Bút nghiêng nắn nót viết dăm hàngNhật ký mạc thời của dọc ngangBài bạc, lãi cao, đầy mánh lớiBảo kê, siết nợ, thẳng thừng phang Gái gú đổi thay như xếp tầngĐố hề chao động hay bâng khuângSắt son chót lưỡi lời mua bánThoả dục, thuận tiền, há hiến dâng… Trán nhíu mày chau, chợt thẫn thờGợn dòng hoài niệm phút ngu ngơCủa Dương Cẩm Tú, tròn đôi chínLỡ lấm bụi hồng, ngọc nhớp nhơ Mắt nai lúng liếng vẻ hồn nhiênĐã đốn tim chì đến đảo điênVốn dĩ tiểu thơ nhà khá giảHẩm phần đày đoạ giáng trần tiên Gặp phải phong tình để vỡ tanĐêm đêm trăn trở lạnh bên mànVẫn yêu hết mực nguyền chung thủyDẫu rớt ưu sầu lệ chứa chan Củi khô lửa lớn đã vô hìnhNước chảy đường dài, hứng lặng thinhTrơ đá hững hờ, sông nhợt nhạtKhiến buồn chất ngất ngưỡng điêu linh Dại khờ hệ lụy khoác ni côGiải thoát tin yêu đáy biển hồAm tự tháng ngày then cửa đóngCầu kinh gõ mõ, vọng hư vô… Nấc nghẹn xuyên luồn đọng khoé miThể nào ổn định cánh thiên diSa chân trật bước nơi lầy lộiTội lỗi ngập tràn, nghiệp sổ ghi Chẳng xót cảnh Ta nhưng não nềBởi Nàng trao trọn nghĩa phu thêẤp ôm hoài bão cùng xây dựngMột túp tranh lều đủ hả hê Vuột tay đánh mất một nhành maiNay ngẫm lại thì nặng trĩu vaiHối hận xốn xang bùng dậy sóngXế chiều tuổi hạc trả trần ai Giờ đây tăm tối rải lên đờiGió thét thác gầm mù mịt khơiLao lý giam cầm trong khổ hạnhNgược dòng mắc cạn, mạn thuyền rơi. Tiếp theo Thơ Về Đời Trai Sương Gió, mời bạn đọc nhiều hơn với trọn bộ 🔥 STT Thất Tình Con Trai Buồn 🔥 đặc sắc và ý nghĩa. Thơ Về Đời Trai Sương Gió Đọc những dòng Thơ Về Đời Trai Sương Gió ta như cũng thấy những nỗi niềm của chính mình ở đó. Đời người đâu mấy lần vuiSưu tầm Kiếp con người mỏng manh như là gióSống trên đời có được mấy lần vuiSao phải đau mà không thể mĩm cườiGắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứNếu có thể sao ta không làm thửĐể tâm hồn khắc hai chữ bình anCho đôi chân buớc thanh thản nhẹ nhàngDù hướng đời có muôn ngàn đá sỏiBiết nhận sai khi trót gây lầm lỗiNgười ghét ta cũng chớ vội oán hờnĐừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơnThì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áoPhải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bãoSống chỉ cần chốn nương náo mà thôiĐược cơm no áo ấm cũng vui rồiBởi dòng đời còn lắm người cơ nhởChốn dương gian chẳng qua là tạm bợTiệc tàn rồi cũng trở lại hư vôHãy giữ gìn trân trọng mến thuơng nhauVì thời gian chẳng thể nào quay lại. SốngTác giả Tùng Trần Sống phải biết trân trọng từng giây phútBởi hững hờ trong chốc lát mà thôiSẽ để ta ân hận cả cuộc đờiMọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩaSống phải biết quan tâm và san sẻBỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thườngMở tấm lòng cho nhận những tình thươngVà đứng lên kiêng cường khi gục ngãSống phải biết mình cần chi vội vãChớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồnChuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chônĐể nụ cười ung dung cùng thực tạiSống phải biết không gì là e ngạiCứ thật lòng đừng dối gạt lừa aiSống hôm nay nào biết được ngày maiTuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tậnSống phải biết còn bao người lận đậnNên khổ sầu đừng khóc hận oán thanChớ so bì người khó kẻ giàu sangKhông cần cù nào ai mang ban tặngSống phải biết để tâm hồn bình lặngĐược ấm no là may mắn hơn ngườiHãy mỉm cười thay nước mắt ai ơiNghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị. Cuộc đờiSưu tầm Cuộc đời như buổi chợ chiềuĐời người tan hợp dập dìu mây bayYêu thương tay nắm lấy tayĐừng vì cuộc sống, đổi thay chính mình. Cuộc đời quý nhất chữ tìnhVui buồn vẫn sống như mình hôm nayDù đời luôn đổi luôn thayGiữ tâm chánh niệm thẳng ngay giữa đời. Thế gian cần lắm tình ngườiSẻ chia nhân ái nụ cười thơ ngâyĐạo Đời chân lý xưa nayChung tay bồi đắp dựng xây cuộc đời. Một cuộc đời bất hạnhSưu tầm Nó đang nhìn vũng nước như cuộc đời phía trướcChỉ là bóng in trên mặt nước loang lổ kiếp đời trôiChỉ có mong manh ôi tâm sự hao gầyBiết ai chia sớt cho đầy niềm khao khát Những khát khao tầm thường vẫn là mất mácNói làm gì khi hạt lệ rớt xác xơ đờiVẫn thiếu tình thương và thiếu cả tình ngườiMong bắt gặp nụ cười người đồng cãm… Đang tìm một cái gì như là tia hy vọngCó ai làm rớt trong rung động của trái timVẫn mãi mê tìm kiếm thật im lìmTình người đó vẫn là đêm dài vô tận… Khám phá tiếp 🔥 STT Tâm Trạng Buồn Con Trai 🔥 đầy cảm xúc, có thể chạm đến trái tim bạn. Thơ Về Đời Trai Nghèo Thơ Về Đời Trai Nghèo với biết bao nhiêu nỗi nhọc nhằn lo toàn mà ta phải gánh vác trong đời. Kẻ Mang Nhiều Tâm SựTác giả Haupoetry Là con trai tôi có nhiều mặc cảmPhận tôi nghèo nên chẳng giám yêu aiCó những lúc mưốn yêu 1 ai lắmNhưng vì nghèo tôi sợ người ta chê Chữ NghèoTác giả Huỳnh Lâm Phong nghèo nên giấc mộng chơi vơi….nghèo nên ác mộng trôi theo dồng đời…nghèo tôi thức từng đêm thâu…nghèo tôi vẫn mãi u sầu trông mong…nghèo luôn ước tình không phai…nghèo tình chạy theo dòng đời cao sang…nghèo luôn luôn mãi trái ngang…nghèo nên tôi mãi đắng cay vô vàng….người mãi đắn đo phũ phàng…nghèo nên tình tôi đi xa nguốt ngàn……nên mình ôm đống tro tàn….cuộc tình vẫn mãi dân tràn đau thương…… Phận NghèoTác giả Nguyễn Quang Long Tại cảnh cơ hàn quấn mãi anhVùi đi hạnh phúc thuở bên mànhCho hồn ảo não đau từng giấcKhiến dạ ê chề khổ mỗi canhCũng bởi vườn yêu nào kết nụThành ra ngõ hẹn chả vươn nhànhÂu sầu phận hẩm đời phai nghĩaĐể buốt nơi lòng vỡ mộng xanh . Bởi Anh NghèoTác giả Nguyễn Quang Long Có ai học được chữ ngờTình đang êm đẹp, bơ vơ giữa đờibao năm tình nghĩa hai ngườiNgười ham danh lợi, bỏ rơi cuộc tình Chúc em nơi ấy yên bình,Mong em hạnh phúc trong tình yêu nhaEm làm vợ bé người taCao sang quyền quý, ngọc ngà quanh em. Em quên giây phút êm đềmEm quên đi hết những đêm gần kềEm quên lời hứa câu thềEm quên luôn cả lối về bên anh. Bởi nghèo,tình mới ko thành,Bởi anh nghèo khó duyên đành dở dangBây giờ em bước sang ngangNhìn em khô héo, lòng càng quặn đau Chia sẻ cùng bạn 🌹 STT Về Mẹ Và Con Trai 🌹 hay và ý nghĩa! Thơ Về Đời Trai Trẻ Thơ Về Đời Trai Trẻ là những nồng nhiệt của một thời thanh xuân dần phai đi, để lại nhiều nỗi suy tư và trầm mặc. Nói với trăngSưu tầm Dòng sông trôi lặng lẽTình anh chớm trưa hèChung trường em có nghỉTới ngày ta chia ly?Bao năm dài cách biệtĐường xưa không lối vềĐời trai mây phiêu bạtMơ đến ngày cố quyAnh bây giờ có thểTóc phai Thu mấy mùaEm bây giờ dáng nhỏTrăng có gầy hơn xưaTim sao còn vụn vỡMắt sao còn đong đưaMai vào trong ký ứcNhớ mãi đời như mưa… Xa nhàSưu tầm Tôi đây đang phận xa nhàLàm thân lãng tử la cà rong chơiSống sao cho thật thảnh thơiXem đời là cuộc dạo chơi sơn hàPhiêu du cùng ánh trăn tàÁi tình vương vãi bao la đất trờiTung hoành phiêu bạt khắp nơiThỏa lòng khát vọng 1 thời trẻ trai Giản đơnSưu tầm Nếu có thể đừng than chi số phậnGạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn điĐời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủSao bận lòng cho những phút sân siNếu có thể hãy thả lòng mình nhéSống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đờiBởi vẫn biết cho đi là còn mãiTự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơiNếu có thể thả hồn nương theo gióBiết bỏ buông mình sẽ có thật nhiềuNhững niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏCuộc đời này thanh thản biết bao nhiêuNếu có thể giữ cho mình những phútKhẽ khàng trôi không chút ầm àoGiữa chợ đời lặng ru bình yên ngủThả muộn phiền theo cánh gió lao xao … Nụ Cười ẤyTác giả Quang Nguyễn Có thể nụ cười ấyHọ say nắng trong vài ngàyNhưng có một người say hết cả đời traiTại sao… kì vậy lạ vậyCó muôn nghìn con gáiVẫn nụ cười đóHừng sắc môi đỏSao chỉ có mỗi mùi hương son, quý nhất thôiHọ thành máu trong ta mất rồiVí họ như bầu không khíVà thiếu không khíTa sẽ chết, chẳng tồn tại giữa thế kỷLà không khíCả nhân loại đang hít thởĐâu riêng ta, nào đâu phải riêng taĐội ơn người, Oxy sự sống mởTa tồn tại hết thanh xuân đến giàCó thể nụ cười ấyHọ say nắng trong vài ngàyChỉ có một người say hết cả đời trai. Bên cạnh Thơ Về Đời Trai Sương Gió, mời bạn đón đọc tuyển tập 🌜 Stt Hay Về Nụ Cười Con Trai 🌜 thú vị. Thơ Về Con Trai Thơ Về Con Trai với những dòng thơ đầy ý nghĩa chia sẻ về những băn khoăn trong cuộc sống. Con giả AT Văn Ai bảo rằng con trai không biết lệ buồn lặng lẽ rớt trong bảo rằng con trai không đáng kiếp tình vì một người con gái! Khi Người Con Trai KhócTác giả Nguyên Đỗ Bố anh bảo con trai không biết khócSống hùng anh, can đảm, chịu đựng luônCó mất chi quí báu cũng đừng buồnSống danh dự, chết không thành nhút nhát Mẹ anh cười con trai rồi lưu bạtCũng có ngày con nên khóc con ơiNhững nỗi buồn theo giòng lệ rơi vơiLà những lúc trái tim con thêm lớn Lời dạy bảo Mẹ Cha chia làm vốnAnh lớn lên biển sóng gọi tha hươngMùa bão giông tháng năm bỏ phố phườngGạt nước mắt anh con trai đã khóc Rồi lặn lội những phút giây lao nhọcNhững mảnh đời đây đó gắn in sâuChỉ nhìn qua, thương cảm, biết thương đauNhớ lời Mẹ, con trai cũng biết khóc. Làm Sao Ngưng Bút Khi….Tác giả Kẽ Phàm Phu Mây đen kéo đến âm thầmĐườngquen phố cũ xa xâm lên đènMàng đêm che khuất bầu trờiSương rơi ước đẫm cuộc đời con traiMen nồng cùng vị đắng cayĐiếu cần cứ rít khói bay mịt mờTựa mơ đến chốn chân trờiNào ngờ mọng tĩnh vì đời xa cơBảo sao chẳng ngừng làm thơKhi đời cứ khổ trời ơi quá buồn NhớTác giả Trần Tường Lâm Em nơi đó có nhớ có thươngMình anh ngơ ngẩn mình anh nhớNgười con trai tương tư chiếc bóngNỗi nhớ tương tư nhớ một người Nhớ em như nhớ một loài hoaLoài hoa sen dịu hiền chốn ấyĐộng trong tôi nỗi nhớ vơi đầy ❤️️ Giới thiệu cùng bạn chuỗi bài viết hấp dẫn tại mang đến cho bạn những nội dung hay và hữu ích. ❤️️ Phần 92 “Choách!!!” – Gì vậy!!! – Hajzzz, nhìn anh xấu quá, đứng tạo dáng hẳn hoi đi tôi chụp cho vài “pô”. Chán chụp cảnh lại đến chụp người, tôi bị Ngọc ép làm “mẫu” trong những bức chân dung lồng cảnh. Chụp tôi chán chê xong, Ngọc lại bắt tôi chụp cho cô ấy. Cơ mà điều này thì tôi thích, căn bản vì Ngọc… rất đẹp… – Cát ở đây lạ nhỉ, nhìn như bị bẩn ấy!!! – Ngọc hỏi tôi khi nhún nhảy đôi chân trắng muốt trên nền cát nâu sẫm hơi pha sắc đỏ. – Do lẫn phù sa đấy chứ không phải bẩn gì đâu!!! Biển này nằm gần cửa sông nên nó vậy. – Thảo nào nhìn nước cũng hơi đục chứ không trong và xanh như những nơi khác… Nhưng mà hoàng hôn ở đây thì đẹp thật!!! Ráng chiều hoàng hôn vàng nhạt xen lẫn sắc hồng tía hắt rọi những tia sáng cuối cùng trong ngày. Ánh lên những mảng sáng sóng sánh nơi cuối chân biển. Ngọc khẽ so vai, từng sóng tóc xõa tung bay theo những cuộn gió biển ào ạt thổi tới. Dáng vẻ mong manh, thanh khiết ấy như ghi tạc vào long tôi. Cánh tay khẽ đung đưa, muốn dang rộng để ôm ấp, để bao bọc lấy người con gái ấy trọn cuộc đời này… – Đói chưa? Đi ăn nhé!!! – Ăn ở đâu đây, quanh đây làm gì có hàng quán nào đâu. – Ra mấy bãi tắm phía trên là có thôi. 2 Đứa lại lên xe dắt díu nhau lên mấy bãi tắm chính của biển TL. Về đến khu này thì sầm uất hơn hẳn bởi các hàng quán, cửa hàng, khách sạn và những khu dịch vụ phục vụ cho du lịch. Tuy nhiên trời lúc này đã về tối, gần 7h nên bãi tắm cũng không còn mấy người tắm nữa. Chủ yếu chỉ là đi dạo hoặc đạp xe ngắm cảnh là chính. Quán xá ở đây không rẻ nhưng cũng không đến mức đắt đỏ như ở những bãi biển có tiếng khác. Đồ ăn cũng ngon và đầy đủ, chỉ hơi tiếc 1 chút là không khí du lịch không được sôi động cho lắm. Cũng phải thôi vì địa điểm này được đưa vào khai thác muộn hơn các địa danh truyền thống khác nên mật độ du khách lẫn hạ tầng dịch vụ vẫn chưa bắt kịp nhịp phát triển. … – Oài, no no rồi… Mà này, gần 8h rồi đấy, hôm nay đi với anh muộn thế này lát nữa không biết về kiểu gì đây!!! – Có gì đâu, để lát tôi đưa cô về. – Không cần, tôi tự về cũng được. Anh đi lại nhiều làm gì, mệt ra. – Mai cuối tuần, chẳng lo!!! – Không cần đâu, lát tôi bắt taxi về cũng được. – Đi đường dài, lại trời tối vậy nó thấy cô xinh nó giở trò thì sao!!! – Tôi cười nhẹ. – Hừ, anh nghĩ ai cũng như anh đấy!!! Thôi nghỉ ngơi 1 chút rồi chia tay nhé, anh về NB còn tôi bắt taxi ở đây về Hà Nội luôn. – Đi dạo với tôi 1 lúc nhé!!! – … Ừm… đi 1 lúc thôi nhé, muộn rồi đấy… … “ÀO… Ào… Oạp..!!” Sóng nối sóng, gió tiếp gió xô đến dào dạt, bên này biển động xám xịt 1 màn nhung tối. Bên kia yên tĩnh thì lại sáng rực bởi thứ ánh sáng phát ra từ bóng đèn đường và những nhà hàng, khách sạn tiếp nhau chạy dọc quanh bờ biển. Ngọc cứ chốc chốc lại búng vào chiếc vỏ ốc tôi mua tặng. Khẽ áp tai lắng nghe như thể bên trong nó đang lưu trữ 1 thứ âm thanh kỳ diệu nào đó thì phải. Khuôn mặt khẽ nhăn lại sau mỗi lần áp tai… – Cái này phải về nhà mới nghe được tiếng sóng chứ. Ởđây sóng đánh ngay cạnh nghe làm sao được. – Tôi nghe tiếng búng tay mà, có nghe tiếng sóng đâu. – Chịu cô rồi đấy!!! – Tôi còn thấy chịu anh hơn, nãy giờ cứ tha mãi cái bọc này như sợ trộm nó lấy mất vậy. – Ra chỗ mấy hòn đá kia đi, tôi cho cô xem cái này… – Tự ý “móc trộm” 2 cái đèn này có sợ ông trưởng nhóm kia nói gì không? – Ngọc thích thú sờ nắn 2 quả đèn trời đang được tôi châm lửa chuẩn bị cho màn “thăng thiên”. – Cùng lắm ăn vài viên gạch vào đầu thôi… – Hứ, thật..!! – Hì… cô tự cầm lấy quả kia đi… Kìa, che vào, đừng để gió thổi tắt trước khi nó bay được. – Được rồi, tôi biết rồi… – Đẹp chứ? – Đẹp!!! Hồi bé được xem nhiều nhưng đây là lần đầu tiên tôi tự tay thả 1 chiếc đèn trời đấy!!! – Thích vậy sao không mua về thả chơi? – Có nhiều việc chi phối quá làm tôi quên mất những điều mình từng muốn mà chưa kịp làm. – Vậy mới cần 1 người quan tâm đến cô. – Tôi nhẹ giọng. – … Ngọc im lặng không nói gì, che chắn cho lửa đốt nóng khoang đốt của chiếc đèn. – Hình như được rồi đấy, cô thử thả tay ra xem nào. – Ô, nó lơ lửng rồi này, giờ cắt dây đi liệu có bay được lên không nhỉ? – Được chứ sao không, này cắt đi. – Ngọc cười tươi cầm lấy chiếc kéo rồi cắt dây buộc đá ra khỏi 2 quả đèn trời… 1, 2, 3… giây trôi qua… – Woa..!! – Ngọc reo lên đầy phấn khích khi 2 quả đèn trời chầm chậm bay lên, lơ lửng giữa không trung. – Lên cao gió mạnh vậy có sợ nó tắt không nhỉ? – Ngọc băn khoăn khi nhìn 2 đốm lửa nhỏ lập loè, dập dìu theo từng đợt gió. – Không sao đâu, chỉ khi nào hết dầu thì nó mới tắt thôi. Mà cô muốn gì thì tranh thủ ước đi, thả rồi mà không ước là bị xui ngược đấy. – Vậy à… – cô nàng lập tức nắm tay rồi nhắm mắt lại. – “Ngốc thật, dọa vậy cũng tin!!!” – Tôi khẽ cười, nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc… – … Này… nhìn gì vậy… Đã ước gì chưa? – Hả… à… ước rồi… Cô ước gì vậy? – Những điều thầm kín… Mà thầm kín thì làm sao có thể nói ra được. – Ngọc vừa nói vừa ngồi xuống nền cát. – Hajzzz… ước thì có gì mà không nói được. – Vậy anh thử nói xem nào!!! – … Nhìn lên bầu trời lúc này cô có thấy thế nào? – … – Ngọc ngước nhìn lên trên cao, hôm nay tuy ít sao nhưng từng gợn mây trắng được phủ bạc bằng ánh trăng đầy đặn vẫn làm nổi lên những mảng bóng… Sáng trong trên nền trời. 2 quả đèn trời vẫn đang nhấp nháy hững đốm sáng vàng vọt tạo thành 2 chấm sáng nhỏ. Mỗi lúc một bay xa dần… – 1 Màu tối, đen kịt!!! – Ngọc kết luận. – Không nói thật những gì mình nghĩ thì đừng mong tôi nói thật với cô. – … Ừ thì đẹp, được chưa!!! – Đẹp thật??? – Thì đẹp thật mà. – Trước đây tôi cũng nhiều lần chứng kiến những bầu trời đẹp như thế này, thậm chí là còn đẹp hơn. – … – Nhưng chưa bao giờ tôi thấy nó hoàn hảo như hôm nay, vì vậy tôi ước rằng khoảnh khắc này sẽ còn được… Tái hiện nhiều lần trong phần đời sau này của tôi. – Điều gì làm cho nó trở nên hoàn hảo vậy? – Ngọc hướng ánh mắt tò mò nhìn tôi. – … Vì có cô đấy!!! Biển vẫn ồn ào vỗ sóng từng đợt không nguôi, gió vẫn rì rào từng cơn cuộn xoáy tan vào tán lá, rặng cây hòa tấu nên 1 thứ âm thanh vi vút nghe như tiếng thở, tiếng nhịp đập nhanh chậm của con tim ai đó đang xúc động. Vẫn là 2 hồ thu trong veo dáng hình giọt lệ, 1 lần nữa bóng hình tôi lại in đậm, thu nhỏ lại như muốn đắm chìm trong sắc hồ đó. 1 nụ hôn nhẹ nhàng đến sâu lắng khiến cho ai đó ngỡ ngàng tưởng chừng muốn ngưng thở. Ngọc vội đẩy tôi ra rồi thở gắt, miệng vừa khẽ kêu 1 tiếng “Anh…” đã lập tức bị tôi lấp lấy bằng 1 nụ hôn thứ 2 cháy bỏng hơn. Chủ động hoàn toàn bằng kinh nghiệm bản thân, tôi ôm ghì lấy tấm thân mềm mại mặc cho Ngọc cố sức vùng vẫy. Nụ hôn cũng theo đó đi qua từng cung bậc của cảm xúc, từ đột ngột, cưỡng ép, làm chủ cho đến mềm mỏng khi cảm xúc của cả 2 đã dần chung 1 nhịp. Sức phản kháng của Ngọc yếu dần, toàn thân buông thõng như thể hiện sự đầu hàng của lý trí, phó mặc cho con tim tự tìm đường trong lối mê. 2 vệt nước mắt của cơn uất ức khi nãy vẫn còn đọng trên má nhưng đôi mi đã khép lại, thư thái đón nhận từng đợt sóng cảm xúc đang ào ạt cuộn chảy vào trong tim. Bàn tay tôi cũng không còn kiềm tỏa như trước nữa, lúc thả lỏng, khi xiết lại theo từng nhịp cao trào ngọt ngào của nụ hôn. Không gian xung quanh như giãn ra, ngưng đọng để mặc cho 2 con tim nồng cháy vì sự đồng điệu đang hòa quyện lấy nhau. Bàn tay Ngọc khẽ đưa lên bấu víu lấy vai tôi, cái nhói nhẹ như 1 luồng xung điện kích thích bản năng tính dục trỗi dậy. 2 bàn tay tôi di chuyển từng phân trên cơ thể tuyệt mỹ trong khi môi và lưỡi vẫn ướt át kết nối để dẫn dắt cảm xúc của Ngọc. Tay trái vẫn xoa đều trên lưng làm bệ đỡ, tay phải lúc này đã tiến đến nơi bầu ngực căng tròn đang lấp ló sau thớ vải mỏng manh của chiếc áo sơ mi. Đến ngưỡng này lý trí trong tôi bắt đầu kích hoạt. Cảm xúc lãng mạn với người mình yêu thương thật sự mãnh liệt và đầy cám dỗ nhưng sự tỉnh táo của 1 thằng đàn ông từng trải chuyện ái tình đã đặt ra trong tôi 1 điểm tới hạn để kìm hãm những ham muốn vượt ngoài tầm kiểm soát của bản thân. Bàn tay vừa định dừng lại thì… – “Vút!!!” – Ngọc đẩy tôi ra rồi đưa tay – 1 cái tát khá mạnh… Gần chạm đến mặt thì bị tay tôi giữ lại… – Tôi không phải là tay Trường kia đâu, cô muốn tát tôi thì cứ nói. Đừng ra tay bất ngờ như vậy, đau lắm!!! – Tôi nhìn Ngọc, cười nhẹ. – Bỏ ra!!! – Ngọc giẫy nẩy khi cánh tay bị bàn tay tôi nắm chặt. – Bàn tay nào lúc nãy vừa bấu vai tôi đến đỏ ửng. Giờ lại còn muốn tát nữa. – Tôi nắm chặt tay Ngọc rờ quanh khuôn mặt mình. Hành động tương đối “sở khanh” – Bỏ ra, đồ đểu!!! Ngọc vừa hét vừa thúc cánh tay còn lại tới người tôi. Tôi mặc kệ bị đánh, ôm chặt lấy Ngọc. Cả mặt lẫn thân không chống đỡ, trơ ra hứng chịu những cú đánh tới tấp đến từ dòng cảm xúc dữ dội đang tuôn trào từ 2 nơi khóe mắt của Ngọc. – Tôi đánh chết anh… Đồ đểu cáng… Hức… Đồ… xấu xa… Hức hức… – những dòng cảm xúc không biết là buồn tủi, uất ức hay là yêu thương nữa. Tôi không thể và cũng chẳng muốn cắt nghĩa, chỉ muốn ôm chặt Ngọc vào lòng mình. 1 vài chỗ bắt đầu ngấm dần cơn đau nhức, vị mằn mặn xuất hiện nơi khóe môi nhưng sao trong tôi vẫn cảm thấy ngọt ngào khó tả. – Cứ đánh nữa đi, đánh chết tôi cũng được… Chỉ cần tôi là người duy nhất mà cô muốn đánh, muốn hôn, muốn yêu suốt cuộc đời này… Tôi trầm giọng, thì thầm từng lời chắc nịch vào tai Ngọc, bàn tay vẫn ôm trọn Ngọc trong lòng. Ngọc lúc này cũng không còn đánh tôi nữa, đợt giải tỏa cảm xúc vừa rồi dường như đã lấy đi của cô ấy không ít sức lực. Ngọc ngồi trên cát mà như ngả hoàn toàn vào lòng tôi, lả lơi và mềm mại, mùi hương cơ thể, mùi hơi thở, sức nóng từ con tim và những cơn gió mát ào ạt thổi tới từ khơi xa… Thời gian cứ vậy, êm đềm trôi qua không vội vã… … – Anh buông tôi ra đi… – Ngọc khẽ khàng lên tiếng. – … – tôi thả lỏng cánh tay, để Ngọc tự rời khỏi lòng mình. – Chảy máu rồi kìa… Tôi… xin lỗi… – Ngọc đưa tay lau những vệt máu nơi khóe miệng cho tôi. Tôi lại cầm lấy bàn tay cô ấy. – Anh bỏ ra đi… đừng làm như vậy… Đừng bắt tôi phải nghĩ khác về anh!!! – Hajzzz… xin lỗi… Thực sự là vừa rồi… tôi không cố ý làm như vậy đâu… – Không cần nói thêm nữa vì… mọi chuyện dù sao cũng đã xảy ra rồi. – … Có tình cảm với nhau… vậy tại sao cứ phải dối lòng mình chứ? – … Anh đừng nghĩ vậy, đừng hiểu lầm… Nếu tôi có cư xử, có nói gì khiến anh nghĩ vậy thì cho tôi xin lỗi. Chỉ mong anh đừng hiểu lầm tình cảm giữa 2 chúng ta, tình cảm mà tôi dành cho anh… chỉ như 1 người bạn mà thôi. – Ngọc vừa nói vừa đưa mắt nhìn ra xa xăm bức màn nhung tối sẫm ngoài biển. Nơi có những con sóng dữ đang trân mình gào thét. – … Ai là người nói ngoài bố mình ra không bao giờ muốn tự tay nấu ăn cho người đàn ông khác… nhưng lại nấu bánh đa cua, nấu cơm cho tôi ăn. Ai là người nói khi ốm đau không muốn làm phiền người khác… nhưng lại mở cửa ngay khi biết tôi xuất hiện, để yên cho tôi chăm sóc. Ai mua ví cho tôi… nhưng lại không dám tặng, âm thầm cất giấu vào 1 góc kín. Ai hôm nay nói đi Ninh Bình vì công chuyện… nhưng thực chất lại 1m lái xe về đây chỉ để thăm và tặng tôi hộp bánh trung thu tự tay mình làm. Ai phản kháng… rồi lại cùng tôi say đắm trong nụ hôn vừa rồi… Tình cảm của người đó như vậy… làm sao có thể bắt tôi tin nó chỉ là tình bạn được chứ!!! – … Tôi đã nói với anh rồi, đó chỉ là 1 tình bạn đơn thuần, quan tâm đến nhau mà thôi… – Muốn tôi tin thì cô hãy nói khi nhìn thẳng vào mắt tôi… – … Anh đừng ép buộc tôi nữa được không… Đừng bắt tôi phải sống trong áp lực… Hức… Tôi nhìn Ngọc mà lòng thầm cay đắng, những lời muốn nói, những điều muốn làm, muốn thôi thúc Ngọc hãy vì tình yêu của mình… đành chôn sâu vào trong tim. Yêu 1 người là mong người ấy được hạnh phúc chứ không phải sự chiếm hữu để thỏa mãn cái ích kỷ của bản thân. Nói thì dễ lắm nhưng có làm mới biết là nó đau đến thế nào… – … Cô yên tâm, tôi không ép cô phải đối diện với long mình nữa đâu!!! Lần này… có lẽ cũng là lần cuối cùng đề cập đến chuyện này nên tôi muốn nói hết những gì đã tồn tại bấy lâu trong lòng mình. – … – Tôi hiểu lòng cô nghĩ về tôi thế nào, cả tình cảm mà cô dành cho tôi nữa… Nó rất thật, rất chân thành, chỉ đáng tiếc… tôi vẫn là người đến sau… – … – Tôi biết cô cũng có tình cảm với Trường, gia đình 2 bên cũng đều mong 2 người đến được với nhau… – … – 1 Phần cũng vì lợi ích chung của cty đúng không? Hajzzz… cái áp lực này quả thực không hề nhỏ… Nhưng cho dù có bỏ qua điều ấy thì 2 người thực sự cũng rất đẹp đôi… – … – Lòng tôi nhiều lúc cũng muốn oán thán lắm, rằng tại sao mình luôn là người đến sau, luôn là kẻ thất bại… Suy cho cùng cũng đành tự trách mình thôi… – … – Xin lỗi vì hôm nay đã làm cô khó xử… Nhưng chúng ta vẫn nên 1 lần đối diện với nhau để nhìn nhận và thẳng thắn với chính mình… – … – Cho dù kết quả có ra sao, tình cảm của cả 2 sau này có thế nào thì ít nhất cũng không cảm thấy hối tiếc vì những gì chưa nói, những việc đã lỡ làng… – Hức… – Tôi yêu cô… thực sự là tôi đã yêu cô trọn vẹn đấy… – Hức… hức… – Sau ngày hôm nay hãy quên hết tất cả những điều tôi đã nói đi nhé… – Hức… hức… hức… – … – đưa tay chặn lại những giọt nước mắt đang tuôn rơi lã chã từ khuôn mặt Ngọc. Lòng muốn nói đừng khóc mà miệng không sao mở lời… 1 vị đắng ngắt… – “ĐOÀNG… ẦM…” – tiếng sấm chớp và ánh sét ầm ầm, chớp lên sáng lòa cả 1 vùng trời, vùng biển. – Về thôi, trời sắp mưa rồi đấy… “Trời có mưa thì em cũng đừng lo, anh sẽ chạy quanh, gom hết mưa lại để em khỏi bị ướt… Liệu sau này anh có còn cơ hội không em???”

sóng gió đời tôi