🐚 Bài Thơ Bài Ca Cách Mạng

Là bài thơ lục bát giản dị thể hiện sâu sắc lòng yêu cuộc sống và niềm khát khao cuộc sống tự do cháy bỏng của người chiến sĩ cách mạng. Là bài thơ tứ tuyệt thể hiện tinh thần lạc quan, phong thái ung dung trong cuộc sống gian khổ đồng thời là sự hoà hợp giữa con ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn. Vẻ đẹp của người chiến sĩ cách mạng qua các văn bản thơ cách mạng lớp 8 đã học (Hồ Chí Minh, Tố Hữu, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh) Bạn đang gặp khó khi làm Kết bài bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca?Đừng lo! Hãy tham khảo những bài văn mẫu đã được tuyển chọn và biên soạn với nội dung ngắn gọn, chi tiết, hay nhất của THPT Trịnh Hoài Đức dưới đây để nắm được cách làm cũng như bổ sung thêm vốn từ ngữ nhé. Tôi ngủ liền ba ngày ba đêm. Sau đó tôi đặt tủ quần áo cạnh tường và cái bàn ở giữa, bởi vì tủ quần áo nằm ở giữa khiến tôi rất khó chịu. Giờ đây cái giường lại nằm ở đây, tủ quần áo lại nằm ở kia và cái bàn lại nằm ở giữa. Và mỗi khi tôi cảm thấy Những bài văn mẫu hay lớp 8. Văn mẫu lớp 8: Vẻ đẹp hình tượng của người chiến sĩ cách mạng qua bài thơ Khi con tu hú gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng cần thiết cho bài kiểm tra viết sắp tới đây của mình. Ca ngợi cách mạng, ca ngợi Đảng và Bác Hồ không dễ hay nhưng cũng không cực khó ở một người có lý tưởng Cách mạng như anh. Nhưng đi sâu vào từng mảnh đời thường để nâng con người đó lên tầm cao đẹp là rất khó và Anh Tỗ Hữu chưa có nhiều bài thuộc loại này. Câu 81769: (5,0 điểm) Có ý kiến cho rằng: Bài thơ “Việt Bắc” của Tố Hữu vừa là khúc tình ca ca ngợi tình nghĩa cách mạng sâu nặng, sắt son, vừa là bản hùng ca tráng lệ về nhân dân Việt Bắc anh hùng trong kháng chiến. Thơ ca cách mạng đã khơi nguồn cho những cảm hứng mới, làm đổi thay cả diện mạo và đặc điểm của nền thơ Việt Nam hiện đại. Mỗi bài thơ cách mạng không chỉ hun đúc cho chúng ta thêm tự hào, yêu tỏ quốc, quê hương, lịch sử, cha anh mà còn khơi dậy trong mỗi chúng Từ Lập dàn ý cảm nhận 2 khổ thơ đầu bài “Từ ấy” của Tố Hữu nhưng Trường ĐH KD & CN Hà Nội Như đã hướng dẫn ở trên, các bạn hãy vận dụng những kiến thức đã học, kết hợp với cách viết của mình để tạo thành một bài viết hoàn chỉnh. Ngoài ra, chúng tôi wQqSxs. Bài "Thanh Chương Xô Viết" trên báo Nhân Dân 27-8-2010 truy cập 23-7-2018; trích đưa bài thơ "Bài ca cách mạng" của Bí thư huyện ủy Nam Đàn Đặng Khánh Kỳ về Xô Viết Nghệ Tĩnh 1930-31. Hỡi anh chị em lao khổ Nông nỗi này ai tỏ chăng aiĐã hơn sáu chục năm rồiLàm thân trâu ngựa cho loài khuyển dươngMiệng bảo hộ mà tay bóc lộtMặt nhân từ mà ruột hiểm sâuRày sưu mai thuế trưng cầuCầm con, cầm vợ, bán trâu, bán bò…Rượu ta nấu nó cho rượu lậuMuối ta làm nó bảo muối gianLại thêm những kẻ hung tànCảnh binh hiếp chúng, phu đoàn hiếp dân… Ngày đăng 13/08/2015, 0033 THƠ CA CÁCH MẠNG CỦA DÂN TỘC TÀY QUA CÁC THỜI KÌ LỊCH SỬ Lâm Tiến Dân tộc Tày vốn có truyền thống yêu nước chống ngoại xâm. Ngay từ thế kỉ thứ III trước công nguyên, dân tộc Tày đã góp phần quan trọng đánh bại quân Tần xâm lược, dưới sự lãnh đạo của An Dương Vương Thục Phán. Vào những năm 40 đầu công nguyên họ đã tích cực tham gia cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng, đánh đổ ách thống trị của nhà Hán, lập nên một vương triều độc lập. Thế kỉ VI họ tham gia cuộc khởi nghĩa của Lí Bôn lật đổ ách thống trị của nhà Lương, lập ra nước Vạn Xuân. Vào thế kỉ VIII, họ đã góp sức mình cho cuộc khởi nghĩa của Phùng Hưng chống ách thống trị của nhà Đường. Thế kỉ IX họ tham gia cuộc kháng chiến chống quân xâm lược Tống do Lí Thường Kiệt lãnh đạo. Dưới triều Trần, thế kỉ XIII, họ tham gia chống giặc Nguyên Mông. Thế kỉ XV, họ tham gia cuộc kháng chiến chống quân Minh xâm lược dưới sự lãnh đạo của Lê Lợi Từ khi Pháp xâm lược nước ta, dân tộc Tày lại cùng với các dân tộc anh em khác nhiều lần nổi dậy chống lại ách thống trị của thực dân. Nhất là từ khi có Đảng lãnh đạo, dân tộc Tày đã cùng cả nước đánh bại thực dân Pháp và phát xít Nhật, làm cách mạng tháng 8 thành công, đưa hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ đi đến thắng lợi hoàn toàn. Mặc dù dân tộc Tày đã phải trải qua hơn hai chục thế kỉ chống ngoại xâm nhưng chưa có thời kì nào họ thể hiện tinh thần đó vừa bằng vũ khí vừa bằng ngòi bút như ở thế kỉ XX. Đặc biệt là khi Đảng cộng sản Việt Nam ra đời năm 1930. Cùng với nhân dân cả nước,dân tộc Tày đã tích cực tham gia cách mạng, họ đã có những người con ưu tú của mình như Hoàng Văn Thụ, Hoàng Đình Giong, Lương Văn Chi, Lê Quảng Ba, Dương Công Hoạt, Hoàng Đức Thạc, Nông Quốc Chấn Họ không chỉ tham gia cách mạng mà còn sáng tác thơ ca để tuyên truyền, giáo dục, vận động quần chúng giác ngộ cách mạng tiến tới nổi dậy cướp chinh quyền. Với những sáng tác của họ, thơ ca cách mạng dân tộc Tày nổi lên như một hiện tượng tiêu biểu cho thơ ca cách mạng các dân tộc thiểu số. Nó thể hiện tư tưởng, tình cảm của dân tộc Tày nói riêng và của các dân tộc thiểu số nói chung đối với cách mạng. Dưới chế độ thực dân và phong kiến, dân tộc Tày cũng như các dân tộc thiểu số khác là những người bị khinh rẻ, bị áp bức, bóc lột nhiều nhất. Đế quốc Pháp không những không chú ý đến việc mở mang kinh tế, phát triển văn hoá vùng dân tộc mà còn tìm cách kìm hãm sự phát triển của xã hội miền núi, duy trì chế độ tù trưởng, thổ ti, lang đạo, phìa tạo đã lỗi thời để dễ dàng áp bức, bóc lột các dân tộc thiểu số hơn Pỉ noọng ơi! Ngâm nghị tỉnh Cao Bằng Dân boong rà Thật lầm than Khỏ khát hơn tỉ đai dịch Anh chị em ơi! Ngẫm nghĩ tỉnh Cao Bằng Dân chúng mình Rất lầm than Khổ sở hơn mọi nơi 1942- Khuyết danh – nguyên văn tiếng Tày Chúng coi khinh người các dân tộc thiểu số như là loại người man di mọi rợ, ăn lông, ở lỗ, là loại người rừng Đại bản, Tiểu bản liệt người rừng Coóc Mùn, Coóc Ngáng đều gọi Mán Fàn Slình, Nùng Inh gộp làm một Cao Lan, người Mèo gọi người rừng Tất cả đều bị áp bức “A-lê-cu-soong” cay đắng không 1941 - Một chí một lòng - Khuyết danh Âm mưu thâm độc của chúng là gây chia rẽ, thù hằn dân tộc để dễ bề cai trị. Chúng không từ một thủ đoạn nào để thực hiện âm mưu đó, từ những câu nói thâm độc “Slưa kin mèo, Keo kin Tày, Tày kin Slám Pản, Slám Pản kin đâu, kin tôm” Hổ ăn Mèo, Kinh ăn Tày, Tày ăn Mán, Mán ăn đất, ăn củ nâu cho đến dùng người của dân tộc này để đàn áp dân tộc khác, lập ra xứ Nùng tự trị, xứ Thái tự trị Quỷ Pháp mắt to và mũi lõ Chia rẽ dân tộc Kinh và Nùng Đeo tiền, Mán đỏ, chúng tách biệt Khuyết danh Do đó hơn 90% người dân tộc thiểu số không biết chữ và không biết tiếng phổ thông. Cách mạng như ánh đèn pha soi đường cho nhân dân các dân tộc thiểu số phá tan màn đêm đen tối đè nặng lên họ từ hàng ngàn năm 9/1940 nổ ra cuộc khởi nghĩa Bắc Sơn, phản ánh yêu cầu giải phóng của nhân dân các dân tộc nước ta. Họ không thể sống nổi dưới ách thống trị tàn khốc của đế quốc Pháp được nữa. Ở Cao Bằng, được sự chỉ đạo trực tiếp của Trung ương, phong trào cách mạng lên rất mạnh. Chỉ tính đến tháng 4/1941, nghĩa là trước Hội nghị Trung ương lần thứ 8 một tháng, ở các huyện Hà Quảng, Hoà An, Nguyên Bình được chọn làm thí điểm. Các cán bộ ở đây đã tổ chức được hơn 2000 hội viên cứu quốc. Rồi các tổ chức Việt Minh lan từ những xã “hoàn toàn Việt Minh” đến các tổng huyện “hoàn toàn Việt Minh”. Từ ba trung tâm Hà Quảng, Hoà An, Nguyên Bình “hoàn toàn Việt Minh” phong trào lan ra các huyện khác trong tỉnh, lan sang Hà Giang, Thái Nguyên, Bắc Kạn, Lạng Sơn, Tuyên Quang. Trong công tác tuyen truyền vận động cách mạng ở vùng đồng bào thiểu số, báo Việt Nam độc lập thường gọi là Việt lập do Hồ Chủ Tịch sáng lập giữ một vai trò rất quan trọng. Nhiều bài thơ của các tác giả dân tộc Tày được đăng trên số báo này. Thơ ca cách mạng dân tộc Tày nhất là những bài sáng tác bằng tiếng dân tộc có tác dụng tích cực trong việc tuyền truyền, phổ biến chủ trương, đường lối, chính sách của Mặt trận Việt Minh. Thơ ca có nhiệm vụ cụ thể hoá đường lối, chính sách của Đảng trong từng thời kì. Vì vậy, mỗi cán bộ vừa phải sáng tác những bài thơ kịp thời, vừa phải thuộc những bài thơ cách mạng của người khác để phổ biến cho nhân dân. Đó thường là những bài thơ có vần, có điệu, dễ thuộc, dễ nhớ. Bất kì già trẻ ai cũng đọc được. Nó lại dễ ngẫm nghĩ làm cho người ta cảm động Thơ ca cách mạng của dân tộc Tày ra đời còn do yêu cầu của nhân dân. Sau những năm dài bị kìm hãm trong vòng ngu dốt, tăm tối nhân dân các dân tộc khát khao được hát những bài hát mới. Cho nên có người lúc đầu thích vào hội để được đi học hát, nghe hát, nghe lượn. Được nghe và được hát nhiều lần họ hiểu hơn chủ trương, đường lối, chính sách của Mặt trận Việt Minh, họ càng hăng hái tham gia cho đoàn thể. Một phong trào dạy và học hát các bài ca cách mạng được phát triển rộng rãi chưa từng có đi họp cũng hát, ở nhà cũng hát, ra ngoài đồng cũng hát lên nương, lên rẫy cũng hát Trước hết thơ ca cách mạng dân tộc Tày mang tính chiến đấu rõ rệt, nó đả kích trực diện vào bọn đế quốc, phong kiến Bởi hành động dã man đế quốc chẳng từ gì Bóc lột dân mình mấy chục năm đói rách Chiếm hết núi sông, ruộng nương nghĩ mà oán trách Mấy thằng địa chủ gây bao cảnh đau thương Ta làm kiệt sức để chúng sướng thân béo ụ 1940 – Cái ách ở Đông Dương – Hoàng Văn Thụ Nói về nỗi khổ của người đi lính cho Pháp Hoàng Văn Thụ viết -Bỏ xác nơi đất khách quê người Con lớn không biết mộ cha -Ta truyền đời con, đời cháu Kiếp đi lính thuê thật khổ đau Chết vứt xuống biển nuôi cá voi Bỏ lại vợ con ai trông coi Không đi lính thuê Thơ ca còn kêu gọi lòng yêu Tổ Quốc Việt Nam - một đất nước giàu đẹp có nhiều dân tộc cùng chung sống Đầu từ Nam Quan, nơi biên giới Kéo dài tới tận mũi Cà Mau Người Kinh, người Hoa và người Tày Ruộng nương, hoa trái đầy đồi núi Mỏ vàng, mỏ sắt xếp từng hàng 1938 - Đất nước – Hoàng Văn Thụ Kêu gọi mọi người đoàn kết, một lòng, một chí tham gia đoàn thể Việt Minh để lật đổ Nhật, Pháp và bè lũ tay sai Mài gươm sắc đem về cứu nước Mọi người đều kiên quyết ra công Giúp đoàn thể tiền nong, ngô lúa Theo tự vệ chiến đấu cho đông Đêm ngày hãy ra công luyện tập Việc sửa soạn phải thật đầy đủ Nhất định đánh thắng Tây, thắng Nhật 1943 - Xắn tay áo khởi nghĩa vũ trang – Hoàng Đức Thạc Ca ngợi tình đoàn kết và kêu gọi ý chí đấu tranh trong các dân tộc anh em của Tổ quốc Việt Nam Từ Mục Nam Quan đến Cà Mau Sli, ca nhiều tiếng, áo nhiều màu Muôn triệu trái tim cùng nhịp đập Muốn phá xiềng gông, muốn ngẩng đầu Sli cách mạng – Hoàng Văn Thụ Thơ ca cách mạng dân tộc Tày còn nói lên cuộc đời đau khổ, ê chề của quần chúng lao động bị áp bức, bóc lột. Trong nỗi khổ nhục đó thì người phụ nữ phải chịu nhiều bất công hơn cả Thân đàn bà ta Ở trong nước nhà Không bằng trâu ngựa Hoa đào mới rụng Ép bán cho người Nước nhà mất rồi Cực nhục lắm lắm 1942 – Thân chị em ta – Lê Quảng Ba Đi làm cách mạng là sẵn sàng chịu mọi khó khăn, gian khổ có khi phải tổn thất, hi sinh. Nhưng tổn thất, hi sinh không làm nhụt ý chí những người đang sống, trái lại càng nung nấu thêm ý chí đấu tranh chống lại kẻ thù. Bài “Khóc đồng chí” của Nông Quốc Chấn nói lên nỗi “đau xót” và “hận trào sôi” trước cảnh “giặc cắt lấy đầu bêu khắp chợ” của đồng chí mình Đoàn thể từ nay vắng tiếng anh Nhưng bao đồng chí vẫn tung hoành Mối thù bằng máu đòi trả máu Vùi chúng rồi ra cách mạng thành 1944 Người cách mạng là người rất trung thành với đồng chí, trung thành với cách mạng, sẵn sàng hi sinh quyền lợi chung, cũng là những người giàu tình cảm với gia đình, với bố mẹ, vợ con Trăng sáng trong Dưới bóng cây lặng lờ Nhìn lên trăng Nhớ đến cha và mẹ Cha ơi, cha và mẹ, ơi mẹ! Vì sao phải lìa xa Con không được bưng nước Và dọn cơm Những sớm chiều Vợ chồng không được Ăn cùng mâm Ở cùng nhà Bố không được đi tới Thăm con Cho kẹo ngon 1942 – Trăng sáng trong – Lê Quảng Ba Nhờ xác định được lí tưởng đẹp đẽ và xu thế tất thắng của cuộc cách mạng nên lúc nào họ cũng lạc quan, tin tưởng vào mục đích phấn đấu của mình Người ta ăn tết ở nhà Mình đây ăn tết tận xa ngoài rừng Tết người kể đã vui mừng Tết mình tết ở trong rừng cũng vui Tết người có bánh thịt xôi Tết mình đơn độc một nồi thịt kho Tết người tết với vợ con Tết mình tết với tinh thần Việt Minh Đánh tan phát xít quân rồi Dựng nền dân chủ người người hưởng chung Bấy giờ tết sẽ tưng bừng Toàn dân cùng tết vui mừng hát ca 1945 - Tết bí mật – sáng tác bằng tiếng Việt – Dương Công Hoạt Ngay ở trong xà lim, bốn bức tường giá lạnh vẫn không thể nào giam hãm được những tâm hồn bất khuất, lạc quan của các chiến sĩ cách mạng Năm nay ăn tết Sơn La Tết nhộn, tết vui chẳng kém mà Riêng cảnh, riêng tình, xuân xẻ mối Chung người, chung phận, tết chung nhà Phòng giam ngày nọ thành phòng khách Cổng sắt hiện nay hoá cổng hoa Tuy bảo tết tù nhưng “oách” lắm Cut-xô còn đến chúc quân ta 1941 - Tết trong tù – Dương Công Hoạt Thơ ca cách mạng còn mở rộng tầm hiểu cho nhân dân các dân tộc, giúp họ hiểu rõ tình hình thế giới nhất là đất nước và con người Liên Xô. Với Cách mạng Tháng mười 1917 vĩ đại, nhân dân Liên Xô đã mở ra cho nhân loại một trang sử mới. Đó là lật đổ giai cấp phong kiến, tư sản giành chính quyền về tay nhân dân, xây dựng một cuộc đời ấm no, hạnh phúc. Liên Xô trở thành niềm tự hào, niềm hi vọng của mọi người Lại kể chuyện Liên Xô đại quốc Xa xưa cũng là nước đế quân Vua chúa áp bức dân tột độ Năm mười bẩy mới cướp chính quyền Người vô sản trở nên người chủ Tịch thu của tư bản phú hào Tịch kí ruộng đất bao địa chủ Đem chia cho tầng lớp công nông Cả mọi người cháu ông được hưởng Dân ta mai kia cũng sẽ được Như Liên Xô ngày nay đang sống Cốt sao một bụng như nhau Đời sung sướng thế nào cũng thấy 1936 - Kể chuyện Liên Xô – Hoàng Đình Giong Nổi bật trong thơ ca cách mạng Tày là bài “Nhắn bạn” của Hoàng Văn Thụ. Đây là một bài thơ viết bằng tiếng Việt theo thể đường luật Thất ngôn, bát cú. Bài thơ thể hiện khí tiết, ý chí đấu tranh kiên cường của người cộng sản. Dù có bị tra tấn có bị lao tù, hi sinh cũng không hề nhụt chí, sờn lòng. Trước sau vẫn trung thành với cách mạng Việc nước xưa nay có bại thành Miễn sao giữ trọn được thanh danh Phục thù chí lớn không hề nản Ngọc nát còn hơn giữ ngói lành Thân dẫu lao tù lâm cảnh hiểm Chí còn theo dõi buổi tung hoành Bạn hỡi gân xa hăng chiến đấu Trước sau xin giữ tấm lòng thanh! Thơ ca cách mạng của dân tộc Tày mang tính chất dân tộc và đại chúng. Phần lớn các bài thơ được lồng vào các điệu dân ca quen thuộc. Trước hết và chiếm phần lớn là Sli, lượn của dân tộc Tày Nùng. Tiếp đó là những bài sáng tác theo thể thơ đường luật như “Nhắn bạn” của Hoàng Văn Thụ, “Tết trong tù” của Dương Công Hoạt, “Xem trăng nhắn bạn” của Hoàng Đức Thạc, “Mưa gió” của Nông Quốc Chấn Có bài viết theo thể lục bát như “Tết bí mật” của Dương Công Hoạt; thể song thất lục bát như “Gửi cha mẹ”, “Chồng ơi” của Hoàng Đức Thạc; thể thơ bốn chư như “Thân chị em ta” của Lê Quảng Ba; có bài sáng tác theo thể tự do , có bài sáng tác theo điệu Xuân nữ như “Người ở đời”, điệu Bình bán như “Kêu gọi nông dân” của Lê Quảng Ba. Như vậy các cán bộ cách mạng của dân tộc Tày đã biết tận dụng mọi thể loại thơ ca để sáng tác và tuyên truyền trong nhân dân. Do đó số lượng thơ ca hơi ít nhưng không rơi vào đơn điệu. Với nhiều đề tài, thể loại và những biện pháp nghệ thuật phong phú, đa dạng thơ ca cách mạng dân tộc Tày đã tự nâng mình lên để hoà nhập với thơ ca cách mạng trong cả nước. Tuy nhiên vì sáng tác còn vội vàng để phục vụ kịp thời nên thơ ca cách mạng của dân tộc Tày có nhiều câu còn gượng ép, ngôn ngữ chưa thật chọn lọc, nhiều ý còn trùng lặp. Tháng 8 năm 2004 . dạng thơ ca cách mạng dân tộc Tày đã tự nâng mình lên để hoà nhập với thơ ca cách mạng trong cả nước. Tuy nhiên vì sáng tác còn vội vàng để phục vụ kịp thời nên thơ ca cách mạng của dân tộc Tày. THƠ CA CÁCH MẠNG CỦA DÂN TỘC TÀY QUA CÁC THỜI KÌ LỊCH SỬ Lâm Tiến Dân tộc Tày vốn có truyền thống yêu nước chống ngoại xâm. Ngay từ thế kỉ thứ III trước công nguyên, dân tộc Tày đã. Thơ ca cách mạng của dân tộc Tày mang tính chất dân tộc và đại chúng. Phần lớn các bài thơ được lồng vào các điệu dân ca quen thuộc. Trước hết và chiếm phần lớn là Sli, lượn của dân tộc Tày - Xem thêm -Xem thêm THƠ CA CÁCH MẠNG CỦA DÂN TỘC TÀY QUA CÁC THỜI KÌ LỊCH SỬ, THƠ CA CÁCH MẠNG CỦA DÂN TỘC TÀY QUA CÁC THỜI KÌ LỊCH SỬ, Chùm Thơ Cách Mạng Việt Nam ❤️️ Những Bài Thơ Hay Nhất ✅ Tổng Hợp Các Bài Thơ Cách Mạng Nổi Tiếng Nhất Trong Văn Học Việt Nam. Thơ Cách Mạng Là Gì Những Nhà Thơ Cách Mạng Tiêu Biểu Nhất Những Bài Thơ Về Cách Mạng Việt Nam Hay Nhất Chùm Thơ Cách Mạng HayChùm Thơ Tình Cách Mạng Hay Đặc SắcThơ Cách Mạng 1945 Ngắn HayThơ Về Cách Mạng Tháng 8 Chọn LọcThơ Cách Mạng Chống Pháp Nổi TiếngThơ Cách Mạng Kháng Chiến Chống Pháp HayThơ Cách Mạng Chống Mỹ Ý NghĩaThơ Cách Mạng Của Bác Hay NhấtChùm Thơ Cách Mạng Của Xuân Diệu Bất HủThơ Về Cách Mạng Của Tố Hữu Nổi TiếngThơ Tố Hữu Trước Cách MạngThơ Cách Mạng Lớp 8Thơ Cách Mạng Lớp 11 Thơ Cách Mạng Là Gì? Thơ cách mạng là những bài thơ được sáng tác trong thời kỳ cách mạng kháng chiến của đất nước với nội dung khích lệ tinh thần chiến đấu, thể hiện tình yêu nước, quê hương, tình yêu đồng đội, và khát vọng độc lập tự do của dân tộc. Thơ ca thời kỳ này đã trở thành vũ khí để chiến đấu với kẻ thù, mang đậm vẻ hào hùng, tráng lệ với những hình tượng người lính, theo sát bước chân của cách mạng và lịch sử. Mỗi thời kỳ khác nhau, văn học luôn có một chức năng khác nhau. Vẻ đẹp của văn chương nằm ở chỗ, dù trải qua bao nhiêu thời gian, bao nhiêu biến cố thì nó vẫn tỏa sáng. Theo đó thơ ca cách mạng là viên ngọc sáng của dân tộc, lưu giữ trọn vẹn một thời đau thương nhưng hào hùng của dân tộc. Tuyển tập các bài ☀️Thơ Về Lòng Yêu Nước, Yêu Tổ Quốc ☀️ 40+ Bài Hay Nhất Những Nhà Thơ Cách Mạng Tiêu Biểu Nhất Văn học cách mạng là thời kì xuất hiện rất nhiều tên tuổi lớn với số lượng tác phẩm đồ sộ. Dưới đây là Những Nhà Thơ Cách Mạng Tiêu Biểu Nhất mà bạn nên biết. Nhà thơ Tố Hữu Thơ của ông trải dài qua các chặng đường lịch sử của dân tộc, gắn bó với lí tưởng cách mạng của Đảng và Bác Hồ đã đề ra qua từng thời kỳ kháng chiến. Nhà thơ Nguyễn Đình Thi Tác phẩm thơ cách mạng nổi tiếng nhất của ông đó là “Đất nước”, một bài thơ có sự kết hợp giữa nét trữ tình lãng mạn và sự mạnh mẽ của một dân tộc đã kiên cường chiến đấu với kẻ thù. Nhà thơ Lê Anh Xuân Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là bài thơ Dáng đứng Việt Nam, là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất nói về hình tượng những người lính cụ Hồ. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm Ông là một nhà thơ nổi tiếng, đồng thời là nhà chính trị lớn tại Việt Nam. Về sự nghiệp văn học, Nguyễn Khoa Điềm là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ với tác phẩm tiêu biểu “Đất nước”. Nhà thơ Xuân Diệu Xuân Diệu thường được biết đến là tác giả của những bài thơ tình, tuy nhiên Xuân Diệu cũng là một nhà thơ của dòng thơ cách mạng. Trong sự nghiệp thơ ca của Xuân Diệu, ông đã có sự chuyển biến về lí tưởng và tình cảm khi chuyển từ một nhà thơ lãng mạn sang thơ ca cách mạng. Nhà thơ Chế Lan Viên Một số bài thơ cách mạng nổi tiếng của ông là Chơi, Tiếng hát con tàu, Người đi tìm hình của nước, Sao chiến thắng, … Chủ tịch Hồ Chí Minh Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ là nhà cách mạng vĩ đại mà còn là nhà văn, nhà thơ lớn. Người đã để lại cho dân tộc Việt Nam một di sản văn học quý giá, những bài thơ gắn liền với tiến trình phát triển của cách mạng Việt Nam Những Bài Thơ Về Cách Mạng Việt Nam Hay Nhất Tuyển tập những bài Thơ Cách Mạng Việt Nam hay nhất gửi đến cho bạn đọc cùng thưởng thức. Khoảng trời – Hố bomTác giả Lâm Thị Mỹ Dạ Chuyện kể rằng Em, cô gái mở đườngể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thươngCho đoàn xe kịp giờ ra trậnEm đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửaánh lạc hướng thù, hứng lấy luồng bom… ơn vị tôi hành quân qua con đường mònGặp hố bom nhắc chuyện người con gáiMột nấm mồ, nắng ngời bao sắc đá,Tình yêu thương bồi đắp cao lên…Tôi nhìn xuống hố bom đã giết emMưa đọng lại một khoảng trời nho nhỏất nước mình nhân hậuCó nước trời xoa dịu vết thương đau. Em nằm dưới đất sâuNhư khoảng trời đã nằm yên trong đấtêm đêm, tâm hồn em tỏa sángNhững vì sao ngời chói, lung phải thịt da em mềm mại, trắng trongã hóa thành những làn mây trắng ?Và ban ngày khoảng trời ngập nắngi qua khoảng trời em – Vầng dương thao thứcHỡi mặt trời, hay chính trái tim em trong ngựcSoi cho tôiNgày hôm nay bước tiếp quãng đường con đường là tên em gửi lạiCái chết em xanh khoảng trời con gáiTôi soi lòng mình trong cuộc sống của em Gương mặt em, bạn bè tôi không biếtNên mỗi người có gương mặt em riêng. Chiều ba mươi ở Đồng LộcTác giả Chưa rõ Chiều ba mươi ở ngã ba Đồng LộcMưa giăng giăng trắng mịt núi đồiTôi lặng lẽ dõi tìm từng bia mộLặng lẽ tìm tên các em tôiTrong mưa bảng lãng hương trầm bayMang mang đồi hoang không bóng người Bất chợt đâu đây rì rầm xe ra trậnBất chợt đâu đây lắng trầm câu ví dặmBất chợt đâu đây khúc khích tiếng ai cườiVà rùng rùng bất chợt bom rơi Đã ba mươi chiều ba mươiCác em nằm đây dưới chân đồi ngan ngátLặng nghe nhà ai đón tếtLặng nghe câu đò đưa“Hà Tĩnh quê mình nước trong gạo trắngXứ Nghệ quê mình gừng cay muối mặn” Đã ba mươi chiều ba mươiCác em nằm đây lặng chờ một bước ai quaNhớ ngày xưa lặng im chỉ đường cho anh ra trậnHỡi những Tần những Hà những Rạngnhững Cúc những Hương những Nhỏ những XuânĐã ba mươi năm, đã ba mươi chiều tháng chạp mưa giăngCác em nằm đây lặng nghe nhà ai đón tếtLặng nghe xuân về trong tuổi hai mươi Lá đỏTác giả Nguyễn Đình Thi Gặp em trên cao lộng gióRừng lạ ào ào lá đỏEm đứng bên đường như quê hươngVai ác bạc quàng súng quân vẫn đi vội vãBụi Trường Sơn nhoà trời em, em gái tiền phươngHẹn gặp nhau nhé giữa Sài vẫy cười đôi mắt trong. Gia tài của línhTác giả Đặng Vương Hưng Trở về từ những chiến trườngGia tài của lính khiêm nhường vậy thôiBa lô khoác nặng mồ hôiÁo quần sờn cũ từ hồi hành quân Trở về rời rã bước chânAnh em đồng đội bao lần tìm nhauĐạn bom đã khuất phía sauAi còn chờ đợi từ màu rừng xanh? Trở về sau cuộc chiến tranhGia tài của lính hóa thành quê hươngNhững gì để lại chiến trườngNhững gì trên dưới nhịn nhường đã xa… Máu xương gửi lại ngày quaGia tài của lính như là tình yêu! Mặt Quê HươngTác giả Tế Hanh Mặt em như tấm gươngAnh nhìn thấy quê hươngKìa đôi mắt, đôi mắtDòng sông yêu trong vắt Kìa vừng trán thanh thanhKhoảng trời xa yên lànhMiệng em cười tươi thắmNhư vườn xanh nắng ấm Hơi thở em chan hoàNhư hơi thở quê taHôm qua ai thù giặcMà môi em mím chặt? Hôm nay ai xót thươngMà mi em mờ sương?Ôi miền Nam yêu dấuTrên mặt em yêu dấu Ôi tháng năm nhớ thươngMặt em là quê hương. Dậy mà đi!Tác giả Tố Hữu Dậy mà đi! Dậy mà đi!Đừng tiếc nữa, can chi mà tiếc mãi?Ai chiến thắng mà không hề chiến bạiAi nên khôn mà chẳng dại đôi lần?Huống đường đi còn lắm bước gian truânĐây chưa phải trận sau cùng chiến đấu!Thì đứng dậy, xoa tay, và tự bảoChỉ còn đây sức lực hãy còn đây!Lòng không nghèo tin tưởng ở tương laiChân có ngã thì đứng lên, lại ván này, ta đem bày ván khácCó can chi, miễn được cuộc sau cùngDậy mà đi, hy vọng sẽ thành côngRút kinh nghiệm ở bao lần thất bạiMột lần ngã là một lần bớt dạiĐể thêm khôn một chút nữa trong mà đi, hỡi bạn dân nghèo ơi! Tặng thêm cho bạn ❤️️Thơ Ca Cách Mạng❤️️30+ Bài Hay Nhất Chùm Thơ Cách Mạng Hay Chùm Thơ Cách Mạng Hay, nói về lòng yêu nước sâu sắc được thể hiện qua từng bài thơ dưới đây Bài ca lái xe đêmTác giả Tố Hữu Khi mặt trời xuống núiAnh em ơi lên đườngTa băng qua cát bụiTa xông ra chiến trường! Xe ta quý ta yêuÔi chiếc xe đồng chíCùng ta lăn sớm chiềuCùng ta đi đánh Mỹ! No chưa con ngựa chiến!Ta mặc lá cho màyMau mau lên tiền tuyếnChạy cho khoẻ cho hay! Kéo cho nhanh pháo nàyChở cho đầy đạn đến!Bộ đội ta đêm ngàyĐợi bàn tay tiếp viện! Mang thêm dầu thêm sắtMang thêm thuốc thêm phânCho núi ta đánh giặcCho đồng ta nuôi quân Đừng quên giấy quên kimCho các em các chịVà cho những trái timNhững thư tình chung thuỷ… Ôi chiếc xe vận tảiTa cầm lái đi đâyNặng biết bao ơn ngãiQuý hơn bao vàng đầy! Xe ơi cùng ta bayDù mưa bom bão đạnTa lấy đêm làm ngàyTa cùng cây làm bạn Xe đi trong đêm tốiDù đường lạ đường quenXe đi khôn lạc lốiCó mắt ta làm đèn. Ta qua sông qua suốiTa qua núi qua đèoLòng ta vui như hộiNhư cờ bay gió reo Ơi này anh xung phongƠi này o du kíchCó nghe thấy gì không?Chuyện chi mà rúc rích! Cảm ơn các đồng chíCho tôi mau sang phàHôm nay mừng thắng MỹXin hát tặng bài ca… Trở về quê nộiTác giả Lê Anh Xuân Ôi quê hương xanh biếc bóng dừaCó ngờ đâu hôm nay ta trở lạiQuê hương ta tất cả vẫn còn đâyDù người thân đã ngã xuống đất nàyTa lại gặp những mặt người ta yêu biết mấyTa nhìn ta, ta ngắm, ta sayTa run run nắm những bàn tayThương nhó dồn trong tay ta nóng bỏng. Đây rồi đoạn đường xưaNơi ta vẫn thường đi trong mộngKẽo kẹt nhà ai tiếng võng trưaẦu ơ… thương nhớ lắmƠi nhũng bông trang trắng, những bông trang tấm lòng em trong trắng thủy chungNhư trái tim em đẹp màu đỏ thắmCon sông nhỏ tuổi thơ ta đã tắmVẫn còn đây nước chẳng đổi dòngHoa lục bình tím cả bờ sông. Mẹ lưng còng tóc bạcNgậm ngùi kể chuyện ta ngheTám em bé chết vì bom xăng đặcTrên đường đi học trở giết mười người trong một ấpBà con khiêng xác chất đầy ghe Chở lên Bến Tre đấu tranh với giặcLàng ta mấy lần bom giội nátDừa ngã ngổn ngang, xơ xác bờ tre,Mẹ dựng tạm mái lêu che mưa che có ngờ đâu mái lều của mẹDưới lớp đất kia ngọn lửa vẫn cònMẹ ta tần tảo sớm hômNuôi các anh ta dười hầm bí mậtCả đời mẹ hy sinh gan gócHai mươi năm giữ đất, giữ làngÔi mẹ là bà mẹ miền có ngờ đâu em ta đấyDưới mái lều kia em đã lớn lênEm đệp lắm như mùa xuân bừng dậySúng trên vai cũng đẹp như emEm ơi! Sao tóc em thơm vậyHay em vừa đi qua vườn sầu riêngTa yêu giọng em cười trong trẻoNgọt ngào như nước dừa xiêm Yêu dáng em đi qua cầu tre lắt lẻoDịu dàng như những nàng tiênEm là du kích, em là giao liênEm là chính quê hương ta đóMười một năm rồi ta nhớ, ta thương Đêm đầu tiên ta ngủ giữa quê hươngSao thấy lòng ấm lạDù ngoài trời tầm tã mưa tuônTiếng đại bác gầm rung vách láÔi quê hương ta đẹp quá!Dù trên đường còn những hố bomDù áo em vẫn còn mảnh váChỉ có trái tim chung thủy, sắt sonVà khẩu súng trong tay cháy bỏng căm hờn. Ngã ba Đồng LộcTác giả Huy Cận Con ơi, bố về thăm Hà Tĩnh quê ta,Bố kể con nghe về ngã ba Đồng LộcTrên mặt đất này có muôn triệu ngã baVà có nhiều ngã ba nổi tiếngCó những ngã ba nối những dòng sông lớn của một đại châu, sóng dựng trùng trùng;Có những ngã ba nối những con đường dài chạy từ các thủ đô toNhư những mạch máu khổng lồTrên thân hình trái đấtTrong đó mỗi con người là một hạt hồng cầu đỏ chói,Có những ngã ba là nơi gặp gỡ của những dòng văn minh lớn, đông, tây, kim cổ….Tất cả những ngã ba trên, con có thể học biết trong sách địa dư, trên những bản đồ,Mai sau lớn lên con có thể đến thăm và chụp ảnh nữa…Xong rồi, con có thể quênNhưng con ơi, con chớ có quên ngã ba Đồng Lộc. Trong đời mỗi người cũng có những ngã ba đường quyết định,Trong đời mỗi dân tộc cũng có những ngã baNhững ngã ba vận mệnhNhững cái nút trên dặm dài lịch sửGặp những ngã ba đời, con sẽ nghĩ suyVà con ơi, muốn tìm đúng hướng điCon sẽ nhó đến ngã ba Đồng Lộc Ngã ba Đồng LộcLà ngã ba nhưng nào có phân vânNào có đắn đo do dự!Là ngã ba trên chặng đường quyết liệtNhưng hướng đi đã quyếtKhông phải cho một lầnMà cho tất cả mọi lầnKhông phải cho một ngườiMà cho tất cả quê hương, đất nướcHướng về Nam, một nửa mình Tổ quốc Các ngã ba khác trên đời làm bằng nước, bằng sông, bằng thuỷ triều lên xuống,Hay bằng đá, bằng đấtBằng xi măng cốt sắtBằng vôi trắng, gạch nâuBằng đèn xanh đèn đỏ đủ màuHay bằng những sự chênh vênh vấp ngã,Nhưng ngã ba Đồng Lộc làm bằng xương máu. Khi con về quê con nhớ viếng thămMộ người cô kề bên đường cô như còn đứng đóChờ lấp hồ bomĐường thông xe các cô mới đi cô để lại tuổi thanh niênMười chín, hai mươi, hăm hai tuổiCho đất nước, quê hươngHồn trong như suối,Bình minh đời sáng rực vừng dương…Con sẽ tìm thăm mời cô La Thị Tám 1Từ trường học lại về trận địa đầu nonĐứng giữa đàn bò bê mũm mĩmTrên sườn núi cao cỏ đã mượt màu xanhNhư mảng da non trên thân thể đang lànhCô sẽ chỉ con xemNhững hồ bom loang lổNhư đất trên mặt trăngMỗi thước vuông ba quả bom to bựCô sẽ chỉ con xemNghìn vạn điểm lăn bom nổ chậmCô từng đến cắm cờMỗi lần chạy đua với cái chân cô nhanh hơn kíp nổ,Cô là một ngọn cờ đỏ của quê năm sau lịch sử sẽ còn ghiNhững năm tháng chiến tranh ác liệtNghìn vạn chuyến xe điQua trái tim ngã ba Đồng LộcMáu qua tim máu lọcXe vượt ngã ba xe xốc tới miền Nam. Và con ơi, bố ngồi nghĩ miên manBạn bè ta trong cơn gió lốcHẳn cũng đang vượt những ngã ba Đồng Lộc,Những ngã ba Việt đường dài kẻ địch còn gămNhiều bom nổ chậmNhưng chẳng hề chi!Khắp năm châu còn nhiều La Thị Võ Thị TầnĐường sẽ thông xe đi về cách mạng. Nghe Sóng Vỗ Bên SôngTác giả Nguyễn Đình Huân Chiều hôm nay ngày Quân đội nước taNgồi với các anh từng là chiến sĩNghe các anh kể chuyện thời chống MỹThật hào hùng thành Quảng Trị năm xưa. Rừng Trường Sơn hai mùa nắng và mưaCó những chuyện cứ như đùa mà thậtCó ba thằng được cử lên đánh chốtGặp quân quân thù bốn mốt lính vô. Biết làm sao tình huống thật bất ngờCùng hội ý ta bây giờ cũng đánhCứ như đùa là các anh đã thắngChuyện thật mà khi nói chẳng ai tin. Những ký ức xưa của những chiến binhNhững câu chuyện hy sinh vì đồng độiTình nghĩa sắt son một thời lửa khóiNhắc về bạn mình chợt nhói con tim. Lúc vượt sông có đứa đã hy sinhLà đồng hương quê Thái Bình ta đóHai mươi tuổi người yêu còn chưa cóChợt nghẹn ngào nghe sóng vỗ bên sông. Dáng Đứng Việt NamTác giả Lê Anh Xuân Anh – niềm tự hào của tổ quốcAnh ngã xuống đường băng Tân Sơn NhấtNhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăngVà Anh chết trong khi đang đứng bắnMáu Anh phun theo lửa đạn cầu thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàngCó thằng sụp xuống chân Anh tránh đạnBởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảmVẫn đứng đoàng hoàng nổ súng tiến côngAnh tên gì hỡi Anh yêu quýAnh vẫn đứng lặng im như bức tường đồngNhư đôi dép dưới chân Anh dẫm lên bao xác MỹMà vẫn một màu bình dị, sáng trongKhông một tấm hình, không một dòng địa chỉAnh chẳng để lại gì cho Anh trước lúc lên đườngChỉ để lại dáng đứng Việt Nam tạc vào thế kỷAnh là chiến sĩ giải phóng Anh đã thành tên đất nướcÔi anh Giải phóng quân!Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn NhấtTổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân. Chùm Thơ Tình Cách Mạng Hay Đặc Sắc Đón đọc Chùm Thơ Tình Cách Mạng Hay Đặc Sắc của các nhà thơ nổi tiếng thời bấy giờ. Anh luôn là người línhTác giả Nguyễn Đình Huân Em gặp anh ngày ấy giữa trời âuMùa đông về trắng một màu của tuyếtTuổi trẻ anh hào hùng em đâu biếtMười bảy tuổi đầu giã biệt quê hương. Xếp bút nghiên anh cất bước lên đườngChia tay mẹ ra chiến trường đánh MỹNhư bao thanh niên anh là chiến sĩChiến đấu kiên cường đất Quảng Trị kiên trung. Bao bạn anh hy sinh như những anh hùngVì tổ quốc anh góp chung xương máuThật tự hào về một thời chiến đấuHoà bình về anh nung nấu ước mơ. Học thành tài ấp ủ lúc còn thơKô si ce giấc mơ thành sự thậtNgười lính xưa có một thời bất khuấtAnh đã căng mình học tập nêu gương. Luôn xung phong như lúc ở chiến trườngDìu dắt đàn em trên đường đi tớiLời cám ơn xin cho em nhắn gởiChúc anh an lành ngày quân đội Việt Nam. Chiếc áo xanhTác giả Tố Hữu Em lại nhuộm cho anhChiếc áo màu lá xanhVì em ơi chiến tranhKhông chịu màu áo trắng. Anh lại đi mưa nắngSúng trên vai lên đườngVới màu xanh chiến thắngCủa miền Nam yêu thương. Giữa bom rơi đạn nổNhững ngày đêm chiến trườngAnh sẽ quên gian khổVới màu xanh quê hương. Áo em nhuộm cho anhDù rách lành vẫn ấmVẫn tươi mãi màu xanhCủa tình yêu đằm thắm… Nhớ Thương Để Trong Túi Ba LôTác giả Chưa rõ Anh về qua phố chiều nayThương đôi mắt biếc còn cay bụi đườngAnh đi vui với biên cươngTình em anh giữ, quê hương vẫn dành. Anh về khi mộng còn xanhThăm ngôi trường cũ, mấy hành lang xưaAnh về đồn vắng chiều mưaNhớ nhung biết mấy cho vừa yêu thương ! Tình em cô gái hậu phươngAnh người chiến sĩ biên cương xa nhàTình duyên nồng thắm đôi taCùng anh bảo vệ quê nhà yên vui. Hậu phương em chớ bùi ngùiBiên cương anh giữ hương mùi tóc emĐồn khuya ánh sáng nhá nhemMà nghe thoang thoảng dáng em đợi chờ. Chiều về biên giới mộng mơRừng xanh che phủ sương mờ giăng quaCông sự, đồn, trạm là nhàNhớ thương để trong túi ba lô “thiệt” mà ! NhớTác giả Nguyễn Đình Thi Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánhSoi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mâyNgọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnhSưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây Anh yêu em như anh yêu đất nướcVất vả đau thương tươi thắm vô ngầnAnh nhớ em mỗi bước đường anh bướcMỗi tối anh nằm mỗi miếng anh ăn Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắtChúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đờiNgọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rựcChúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người Hãy thưởng thức chùm 🍃 Thơ Ngắn Hay Về Tình Yêu Người Lính 🍃 Thơ Cách Mạng 1945 Ngắn Hay Cùng điểm qua một số bài Thơ Cách Mạng 1945 Ngắn Hay được tổng hợp dưới đây. Mùa thuTác giả Phạm Quang Quý Mùa thu không nóng như hèMùa thu không rét như về mùa đôngMùa thu cháy bỏng trong lòngMùa thu khởi nghĩa non sông rợp cờBảy ba năm đến bây giờMùa thu cách mạng không mờ nhạt phaiHai tuần khởi nghĩa khắp nơiBừng bừng khí thế ngút trời Việt NamĐánh kẻ thù dập tan hoangViệt Nam chiến thắng hoàn toàn tự doLập nên dân chủ cộng hoàTuyên ngôn độc lập sáng loà chiến côngMừng ngày thống nhất non sôngMùa thu năm ấy cờ hồng bay caoNhờ công Đảng Bác biết baoViệt Nam độc lập ghi vào sử sanh Mùa thu cách mạng tháng támTác giả Huệ An Mùa thu cách mạng đã vềBảy ba năm ấy tràn trề niềm vuiXoá tan noi lệ bao đờiĐiện Biên thiên sử đất trời nở hoaBắc Nam sum họp một nhàPháp thua Mỹ cút dân ta đổi đờiTừ mùa thu ấy sáng ngờiGiềng gông đập nát đón thời tự doNhờ ơn Đảng Bác chăm loTiên đường giảu phóng đến cho dân lànhDựng xây đất nước tiến nhanhChung tay hội ngập bạn lành năm châuTừ đồng Văn đến Cà MauTự do độc lập mạnh giàu vẽ vangVinh quanh cờ đỏ sao vàngMùa thu cách mạng huy hoàng Việt Nam Cách mạng tháng támTác giả Đinh Thị Minh Thanh Mừng ngày cách mạng thành côngToàn dân phấn khởi non sông rạng ngờiCông ơn Đảng Bác muôn đờiTuyên ngôn Bác đọc rạng ngời nước nonÁo rách đeo lon súng càĐói rét thiếu thốn nhưng mà yêu thươngCác cụ phụ lão lên nươngTrồng khoai trồng sắn chặt bương làn bèKhi con vượt suối băng kèKhông để con khổ lội khe trèo đèoCó Đảng có Bác chống chèoToàn dân đoàn kết đẩy vèo ngoại xâm Cách mạng thành côngTác giả Đinh Thị Minh Thanh Ngủ thời muỗi vắt tung hoànhVắt chăn bắt muỗi, ngủ dành thương binhMong sao trời hé bình minhĐể cho các cháu của mình đỡ runDân công “trải lá làm rim”Manh áo phủ tạm để tìm hơi chănBao nhiêu cực khổ khó khănChiến tranh vất vả Bác trăn trở nhiềuĐêm không ngủ lo đủ điềuLương thực thiếu thốn, “ đạn diều” đâu raDân công bộ đội chúng taTin tưởng Đảng Bác có đà vượt quaThế là chiến thắng đâu xaMười chín tháng tám ta đà thành công. Cách mạng tháng 8Tác giả Nguyễn Hồng Vinh Theo lời Đảng, Bác, vững bềnDân ta anh dũng đứng lên, kết đoànMùa thu thắng lợi hoàn toànThực dân thất bại, vua quan đổ nhàoPhá tan xiềng xích, nhà laoNgười dân được ngẩng đầu cao đàng hoàngCông trình sự nghiệp vinh quangKhắp nơi cờ đỏ sao vàng tung bayRộn ràng đời mới vui thayDiều nay gặp gió, bến nay gặp thuyềnDân ta làm chủ chính quyềnLời ca dào dạt, tình duyên mặn nồngĐất trời Tổ quốc mênh môngTuyên ngôn vang vọng non sông sáng ngờiCông ơn Bác, Đảng tuyệt vờiGhi lòng tạc dạ bao lời Bác rănSử vàng đã bảy ba nămTấm gương Bác sáng trăng rằm thiên thuGian nan thời lập chiến khuTrường kỳ kháng chiến, quân thù thua toQuân dân phấn khởi reo hòViệt Nam độc lập tự do thanh bìnhEm quàng khăn đỏ tươi xinhVui tươi em đội bình minh đến trườngMùa thu tiếng hát yêu thươngMùa thu độc lập quê hương rạng ngờiGiữ gìn nhân nghĩa con ơiCông ơn cách mạng muôn đời đừng quên Thơ Về Cách Mạng Tháng 8 Chọn Lọc Sưu tầm các bài Thơ Cách Mạng Tháng 8 chọn lọc dành tặng cho những ai yêu mến vă học thời kỳ này. Thủ Đô Đêm Mười ChínTác giả Xuân Diệu Hà Nội đứng trong đêm mười chín lửa,Súng căm thù vây bủa lũ tàn tham,Súng rửa hờn, súng của nước Việt Nam,Sấm công lý đánh đầu quân bất quân tử chín tháng trời giữ kín,Gượng cười đau xem bầy chó cắn chưa kêu, chúng nó tưởng súng hờn;Nát mặt chúng, súng bây giờ mới biết! Bóng tối mênh mang, điểm giờ lẫm liệtNổ bùng ra lòng giận đã tràn rít căm căm, giận nổ đùng tức quá hoá tiếng cười sặc sặcVệ Quốc Quân! Tự Vệ! Du Kích Đội! Dân Quân!Những thanh niên mạnh đẹp tựa thiên thầnMở cờ đỏ sao vàng trong mạch sướng quá. Ngực căng buồm dưới áo,Gió triều lên, thuyền họ hết nằm không,Cổ bao lâu khô khát máu thù chung,Gan tức tối phải mấy lần gói thả cửa! tha hồ ra bàn chém!Lính Việt ào thành trận sóng xung phong. Hà Nội mênh mông! Hà Nội anh hùng!Thành thứ nhất của Cộng Hoà Dân Quốc;Hào khí Thủ Đô! oai linh chủng tộc!Đạn trên đầu Hoàng Diệu tựa hào Việt Nam bốn phía nảy sao vàng,Đem chính nghĩa giết một loài súc vậtGiết chúng nó! a ha! dìm xuống đấtBọn côn đồ nô lệ Đức hôm kia,Nay đến đây ăn hiếp những phu xe,Cướp thuốc lá, bắn những người hành khất,Xé con nít vứt xuống giòng thảm khốc,Hãm đàn bà dạ chửa, đốt ông lão run tay,Lũ giết người! thèm ăn bửn, uống say!Lũ chó má đội lốt người trăng trắng,Hòn Gai giận với Bắc Ninh cay đắng,Thù Cao nguyên vẫn nặng, máu Nam Bộ không tan,Lạng Sơn gằm dân vô tội chết oan,Hải Phòng tức một góc trời thương cảngNhững tội ấy chất đã đầy chín tháng,Đến hôm nay Hà Nội nuốt gan mày!Chúng nó nằm như một đống thân cây,Chúng nó chết như cả bầy lợn đế quốc, mỡ thực dân dầy xéoDưới chưn trần sung sướng vạn quân hùng rơm trên thiết giáp hung hăng,Tráng sĩ vỏ làm oai nơi súng máy,Trời hỡi đất! đêm nay hùng biết mấy!Chúng giơ tay xin lấy phận đầu Nội đây, đây hầm bẫy xe tăng,Đây cột gỗ; đây hàng rào chớn chở,Đất đào xuống cho biết lòng mỗi phố,Sắt trồng lên, cây ngã xuống ngang tàng,Đây rầm rầm đêm Mười Chín, hiên ngang,Hà Nội đứng với cả lòng bể lửa,Cờ hùng vĩ là một vòm trời đỏ;Toàn nước nhà theo lời gọi Thủ Thứ Ba, dân Việt thấy tha hồQuân cướp nước chết giữa đường Hà Nội. Bài thơ tháng támTác giả Bùi Minh Quốc Các anh – những người Tháng TámCác anh đâu rồi? thấm mệt rồi chăng?Các anh nghĩ gì sau nếp nhăn vầng trán“Thế sự du du…” thật giả nhập nhằng!…Có lẽ nào? Có lẽ nào? lịch sửLại như con thò lò trong ván bài quỉ dữMáu nhân dân tuôn chảy đúc ngai vàngBạo chúa ngồi lem lẻm tụng nhân dân?Ơi em gái Trường Sơn mười tám tuổiCùng đồng đội đêm nao truy điệu sống cho mìnhVà cứ thế dấn thân vào lửa dộiEm nghĩ gì sau cặp mắt kiên trinh?Em nghĩ tới tương lai tươi thắm ngọt lành?Tương lai ấy bây giờ tôi sống dởQuay mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửaCả một thời đểu cáng đã lên ngôiTôi bước đi trên đất nước nghẹn lờiCác anh đâu rồi?Những người Tháng TámChẳng nhẽ khoanh tay nhìn tấn trò bội phảnDân tộc này bị vỡ nợ Tự Do?Dân tộc từng sống chết chẳng so đoQuyết không làm nô lệSao hôm nay Người đành cam chịu thếMặc thân phận mình dưới ách tà gian“Việt Nam bao năm ròng rên xiết lầm than…”Câu hát cũ lòng tôi rỉ máuKìa em gái Trường Sơn hiện hồn về nhìn tôi đau đáuTháng tám ơi! Tháng Tám nước non mìnhTôi lại đi, lầm lũi cuộc hành trìnhChỉ có thế thôi! ThơVới cường quyềnối mặtSống trong tôi là triệu người đã khuấtang thét đòi món nợ Tự Do! Huế tháng támTác giả Tố Hữu Huế trầm mặc hôm nay sao khác khácNhững mắt huyền ngơ ngác hỏi thầm nhauChân nôn nao như khách đợi mong tàuBước dò bước, không biết sau hay trước?Tim hồi hộp, vì sao? Ai hẹn ước;Ai đang về? Dáng đó thấp hay cao?Mắt sáng ngời, như lửa hay như sao?Người hay mộng? Ngoài vào hay trong tới?Giáng từ trên hay là vươn từ dưới?Huế xôn xao, lo lắng, những đêm mơKhát khao hoài, như cô gái mong chờSau cửa hé, người yêu chưa biết mặt…Trên Hương Giang mênh mang đò lạnh ngắtTiếng đàn im. Ca kỹ nép phương nào?Trăng thì thầm chi với sóng lao xao…Đức Kim thượng đêm nay trong ngọc điệnNgự lên lầu, trông lên cao xao xuyếnMuôn vì sao… Lạnh lẽo thấm hoàng bàoNgười rùng mình, tưởng đứng đỉnh cù laoNổi cô độc giữa gió triều biển gốc đại nghiêng nghiêng tàn lay bóngSầu thâm cung vờ vật dưới sân chầuNgười đứng đây. Trăm họ đang về đâu?Đình thần đó, rầu rầu thân đá trắngQuá khứ nặng đè xuống đầu cúi lặng…Một gai vàng không thể thắng cả giang sơn!Lòng muôn dân rần rật lửa căm hờnMáu giải phóng đã sôi dòng nhân loại!Người phải xuống, đến nay, đêm chiến bạiĐể toàn dân chiến thắng giữ ngôi son!Người phải lui, cho Dân tiến, Nước cònDân là chủ, không làm nô lệ nữa!Hãy mở mắt quanh hoàng cung biển lửaĐã dâng lên, ngập Huế đỏ cờ saoMở mắt trông trời đất bốn phương chàoMột dân tộc đã ào ào đúng dậy! Chừ đây Huế, Huế ơi! Xiềng gông xưa đã gãyHãy bay lên! Sông núi của ta rồi!Nước mắt ta trào, búp mí, tràn môiCổ ta ré trăm trận cười, trận khóc!Ta ôm nhau, hôn nhau từng mái tócHả hê chưa, ai bịt được mồm ta?Ta hét huyên thuyên, ta chạy khắp nhàAi dám cấm ta say, say thần thánh?Ngực lép bốn nghìn năm, trưa nay cơn gió mạnhThổi phồng lên. Tim bỗng hoá mặt trờiCó con chim nào trong tóc nhảy nhót hót chơiHa! Nó hót cái gì vui vui nghe thiệt ngộ!Gió gió ơi! hãy làm giông làm tốCuốn tung lên cờ đỏ máu thơm tươiVàng vàng bay, đẹp quá, sao sao ơi!Ta ngã vật trong dòng người cuộn thácÔi thiên đường! Tai miên man lắng nhạcTừ muôn phương theo gót nện rầm rầmViệt Nam! Việt Nam! Việt Nam muôn năm! Nhớ mùa tháng támTác giả Xuân Diệu Cờ Đỏ Sao Vàng… Tháng Tám Bốn Mươi Nhăm…Nhà Hát Lớn… Mùa Thu Năm Cách Mạng…Hà Nội Thủ Đô… Việt Minh Mặt Trận…Tự Do Độc Lập… Dân Chủ Cộng Hoà…Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta!Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy!“Cái thuở ban đầu Dân quốc ấy,“Nghìn năm chưa dể đã ai quên…”Cụ Hồ về, lần thứ nhất giao duyênVới nước Việt, mà sao tình khắng khít! Thu ơi mùa thu ơi! ta sống hay là chết?Cả hồn ta thương nhớ quá đi thôi!Việt muôn năm, nước Việt lại ra tôi mọi, ta thành người trở năm qua, nay lại mùa thu lần thu tới, lại mới mùa từ đây không thu thảm, thu sầu,Mà thu sướng, nhuộm mầu xuân mát mát. Lá biếc xanh xanh, trời mở ngát ngát,Da tươi thịt thắm nở lại cùng mây bay như múa cuộc nghê thường,Nắng hạ giọng nói những lời dịu sángMột ít thịt xương ta – đã theo cùng Cách Mạng!Mùa Thu Tháng Tám, Năm Bốn Mươi Nhăm!Khởi nghĩa đi lên, dân chúng rầm rầm,Máu đường phố gầm gầm, nghe nóng nóng. Và từ ấy trên thời gian to rộng,Thu Việt Nam có nghĩa một mùa năm sau, nghe Tháng Tám gần gần,Nghìn dân lại nhớ tình dân mới bén,Nhớ tự do đầu, đỏ vàng ước hẹn,Sao rất thu vàng trong sáng như gương,Đỏ rất xuân, thơm rực máu bông hường,Ngày khởi nghĩa để Tháp Rùa ngây ngất!Nhớ tất cả Năm Cộng Hoà Thứ Nhất,Như lá vàng cũng có nghĩa là mưa ngâu dường có vị ngọt bùi,Như lụt lội chỉ tại lòng tràn Nội! Thủ Đô! Cộng Hoà! Độc Lập!Nhớ thương ôi ngày mới tuổi hoa layChính quyền về đầy rẫy những bàn tay,Khiến chân đảo, khiến người say; nhớ lắm!Tất cả nhớ quây quần Tháng TámNhư bướm điên mê khướt một đài tiết trinh vui trong tiệc sáng loà,Tình nguyên thuỷ vẫn hãy còn run rẩy… “Cải thuở ban đầu Dân quốc ấy.“Nghìn năm chưa dễ mấy ai quên!”. Sưu tầm những bài ☀️ Thơ Về Cách Mạng Tháng 8 ☀️ hay nhất Thơ Cách Mạng Chống Pháp Nổi Tiếng đã tổng hợp được một số bài Thơ Cách Mạng Chống Pháp Nổi Tiếng, xem ngay đừng bỏ lỡ nhé! Việt BắcTác giả Tố Hữu Mình về mình có nhớ ta?Mười lăm năm ấy thiết tha mặn về mình có nhớ khôngNhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?Tiếng ai tha thiết bên cồnBâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm đưa buổi phân lyCầm tay nhau biết nói gì hôm nay…Mình đi, có nhớ những ngàyMưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?Mình về, có nhớ chiến khuMiếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?Mình về, rừng núi nhớ aiTrám bùi để rụng, măng mai để đi, có nhớ những nhàHắt hiu lau xám, đậm đà lòng sonMình về, còn nhớ núi nonNhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt MinhMình đi, mình có nhớ mìnhTân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?Ta với mình, mình với taLòng ta sau trước mặn mà đinh ninhMình đi, mình lại nhớ mìnhNguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…Nhớ gì như nhớ người yêuTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sươngSớm khuya bếp lửa người thương đi từng rừng nứa bờ treNgòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đi, ta nhớ những ngàyMình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…Thương nhau, chia củ sắn lùiBát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp người mẹ nắng cháy lưngĐịu con lên rẫy, bẻ từng bắp sao lớp học i tờĐồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoanNhớ sao ngày tháng cơ quanGian nan đời vẫn ca vang núi sao tiếng mõ rừng chiềuChày đêm nện cối đều đều suối xa…Ta về, mình có nhớ taTa về, ta nhớ những hoa cùng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hoà bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ khi giặc đến giặc lùngRừng cây núi đá ta cùng đánh giăng thành luỹ sắt dàyRừng che bộ đội, rừng vây quân thùMênh mông bốn mặt sương mùĐất trời ta cả chiến khu một về ai có nhớ không?Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo sông Lô, nhớ phố RàngNhớ từ Cao – Lạng, nhớ sang Nhị Hà…Những đường Việt Bắc của taĐêm đêm rầm rập như là đất rungQuân đi điệp điệp trùng trùngÁnh sao đầu súng, bạn cùng mũ công đỏ đuốc từng đoànBước chân nát đá, muôn tàn lửa đêm thăm thẳm sương dàyĐèn pha bật sáng như ngày mai vui chiến thắng trăm miềnHoà Bình, Tây Bắc, Điện Biên vui vềVui từ Đồng Tháp, An KhêVui lên Việt Bắc, đèo De, núi về ai có nhớ không?Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa trưa rực rỡ sao vàngTrung ương, Chính phủ luận bàn việc côngĐiều quân chiến dịch thu đôngNông thôn phát động, giao thông mở đườngGiữ đê, phòng hạn, thu lươngGửi dao miền ngược, thêm trường các khu…Ở đâu u ám quân thùNhìn lên Việt Bắc Cụ Hồ sáng soiỞ đâu đau đớn giống nòiTrông về Việt Bắc mà nuôi chí lăm năm ấy, ai quênQuê hương Cách mạng dựng nên Cộng hoàMình về mình lại nhớ taMái đình Hồng Thái, cây đa Tân trôi nước có về nguồnMây đi mây có cùng non trở về?Mình về, ta gửi về quêThuyền nâu trâu mộng với bè nứa maiNâu này nhuộm áo không phaiCho lòng thêm đậm, cho ai nhớ về, xanh lại Thái BìnhNứa mai gài chặt mối tình ngược trôi, lòng suối chẳng trôiMây đi mây vẫn nhớ hồi về nonĐá mòn nhưng dạ chẳng mònChàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng mai mình gửi quê nhàNước non đâu cũng là ta với Bình đồng lại tươi xanhPhên nhà lại ấm, mái đình lại vui…Mình về thành thị xa xôiNhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?Phố đông, còn nhớ bản làngSáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng?Mình đi, ta hỏi thăm chừngBao giờ Việt Bắc tưng bừng thêm vui?Đường về, đây đó gần thôi!Hôm nay rời bản về nơi thị thànhNhà cao, chẳng khuất non xanhPhố đông, càng giục chân nhanh bước mai về lại thôn hươngRừng xưa núi cũ yêu thương lại mai rộn rã sơn khêNgược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới Phấn Mễ, thiếc Cao BằngPhố phường như nấm như măng giữa trường ngói mới đỏ tươiChợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàngMuối Thái Bình ngược Hà GiangCày bừa Đông Xuất, mía đường tỉnh về mua vại Hương CanhAi lên mình gửi cho anh với nàngChiếu Nga Sơn, gạch Bát TràngVải tơ Nam Định, lụa hàng Hà ĐôngÁo em thêu chỉ biếc hồngMùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươiCòn non, còn nước, còn trờiBác Hồ thêm khoẻ, cuộc đời càng vui!Mình về với Bác đường xuôiThưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ NgườiNhớ Ông Cụ mắt sáng ngờiÁo nâu túi vải, đẹp tươi lạ thường!Nhớ Người những sáng tinh sươngUng dung yên ngựa trên đường suối reoNhớ chân Người bước lên đèoNgười đi, rừng núi trông theo bóng Người…Lòng ta ơn Đảng đời đờiNgược xuôi, đôi mặt một lời song năm xưa, nước non HồngCòn đây, ơn Đảng nối dòng dài lâuNgàn năm non nước mai sauĐời đời ơn Đảng càng sâu càng tay nhau hát vui chungHôm sau mình nhé, hát cùng Thủ đô. Đất nướcTác giả Nguyễn Đình Thi Sáng mát trong như sáng năm xưaGió thổi mùa thu hương cốm mớiTôi nhớ những ngày thu đã xaSáng chớm lạnh trong lòng Hà NộiNhững phố dài xao xác hơi mayNgười ra đi đầu không ngoảnh lạiSau lưng thềm nắng lá rơi đầy. Mùa thu nay khác rồiTôi đứng vui nghe giữa núi đồiGió thổi rừng tre phấp phớiTrời thu thay áo mớiTrong biếc nói cười thiết tha!Trời xanh đây là của chúng taNúi rừng đây là của chúng taNhững cánh đồng thơm mátNhững ngả đường bát ngátNhững dòng sông đỏ nặng phù sa Nước chúng taNước những người chưa bao giờ khuấtêm đêm rì rầm trong tiếng đấtNhững buổi ngày xưa vọng nói về!Ôi những cánh đồng quê chảy máuDây thép gai đâm nát trời chiềuNhững đêm dài hành quân nung nấuBỗng bồn chồn nhớ mắt người những năm đau thương chiến đấuã ngời lên nét mặt quê hươngTừ gốc lúa bờ tre hồn hậuã bật lên những tiếng căm hờn Bát cơm chan đầy nước mắtBay còn giằng khỏi miệng taThằng giặc Tây, thằng chúa đấtứa đè cổ, đứa lột da… Xiềng xích chúng bay không khoá đượcTrời đầy chim và đất đầy hoaSúng đạn chúng bay không bắn đượcLòng dân ta yêu nước thương nhà! Khói nhà máy cuộn trong sương núiKèn gọi quân văng vẳng cánh đồngÔm đất nước những người áo vảiã đứng lên thành những anh hùng. Ngày nắng đốt theo đêm mưa dộiMỗi bước đường mỗi bước hy sinhTrán cháy rực nghĩ trời đất mớiLòng ta bát ngát ánh bình minh. Súng nổ rung trời giận dữNgười lên như nước vỡ bờNước Việt Nam từ máu lửaRũ bùn đứng dậy sáng loà. Màu tím hoa simTác giả Hữu Loan Nàng có ba người anh đi bộ độiNhững em nàngCó em chưa biết nóiKhi tóc nàng xanh xanh Tôi người Vệ quốc quânxa gia đìnhYêu nàng như tình yêu em gáiNgày hợp hônnàng không đòi may áo mới Tôi mặc đồ quân nhânđôi giày đinhbết bùn đất hành quânNàng cười xinh xinhbên anh chồng độc đáoTôi ở đơn vị vềCưới nhau xong là điTừ chiến khu xaNhớ về ái ngạiLấy chồng thời chiến binhMấy người đi trở lạiNhỡ khi mình không vềthì thươngngười vợ chờbé bỏng chiều quê… Nhưng không chếtngười trai khói lửaMà chếtngười gái nhỏ hậu phươngTôi vềkhông gặp nàngMá tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tốiChiếc bình hoa ngày cướithành bình hươngtàn lạnh vây quanh Tóc nàng xanh xanhngắn chưa đầy búiEm ơi giây phút cuốikhông được nghe nhau nóikhông được trông nhau một lần Ngày xưa nàng yêu hoa sim tímáo nàng màu tím hoa simNgày xưamột mình đèn khuyabóng nhỏNàng vá cho chồng tấm áongày xưa… Một chiều rừng mưaBa người anh trên chiến trường Đông BắcĐược tin em gái mấttrước tin em lấy chồngGió sớm thu về rờn rợn nước sôngĐứa em nhỏ lớn lênNgỡ ngàng nhìn ảnh chịKhi gió sớm thu vềcỏ vàng chân mộ chí Chiều hành quânQua những đồi hoa simNhững đồi hoa simnhững đồi hoa sim dài trong chiều không hếtMàu tím hoa simtím chiều hoang biền biệtCó ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xaÁo anh sứt chỉ đường tàVợ anh chưa có mẹ già chưa khâuAi hỏi vô tình hay ác ý với nhauChiều hoang tím có chiều hoang biếtChiều hoang tím tím thêm màu da diếtNhìn áo rách vaiTôi hát trong màu hoaÁo anh sứt chỉ đường tàVợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu…Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớmTím tình ơi lệ ứaRáng vàng ma và sừng rúc điệu quân hànhVang vọng chập chờn theo bóng những binh đoànBiền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tímTôi ví vọng về đâuTôi với vọng về đâuÁo anh nát chỉ dù lâu… Thơ Cách Mạng Kháng Chiến Chống Pháp Hay Đón đọc thêm những bài Thơ Cách Mạng Kháng Chiến Chống Pháp Hay, những bài thơ về lòng yêu nước mãnh liệt và tràn đầy hào khí. Đồng chíTác giả Chính Hữu Quê hương anh nước mặn, đồng chuaLàng tôi nghèo đất cày lên sỏi đáAnh với tôi đôi người xa lạTự phương trời chẳng hẹn quen bên súng, đầu sát bên đầuĐêm rét chung chăn thành đôi tri kỷĐồng chí! Ruộng nương anh gửi bạn thân càyGian nhà không mặc kệ gió lung layGiếng nước gốc đa nhớ người ra với tôi biết từng cơn ớn lạnh,Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi. Áo anh rách vaiQuần tôi có vài mảnh váMiệng cười buốt giáChân không giàyThương nhau tay nắm lấy bàn tay! Đêm nay rừng hoang sương muốiĐứng cạnh bên nhau chờ giặc tớiĐầu súng trăng treo. Tây TiếnTác giả Quang Dũng Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi, nhớ chơi Khao sương lấp đoàn quân mỏi,Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm,Heo hút cồn mây, súng ngửi thước lên cao, ngàn thước xuống,Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi. Anh bạn dãi dầu không bước nữa,Gục lên súng mũ bỏ quên đời!Chiều chiều oai linh thác gầm thét,Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người. Nhớ ôi Tây tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi Doanh trại bừng lên hội đuốc hoaKìa em xiêm áo tự bao giờKhèn lên man điệu nàng e ấpNhạc về Viên Chăn xây hồn thơ Người đi Châu Mộc chiều sương ấyCó thấy hồn lau nẻo bến bờCó nhớ dáng người trên độc mộcTrôi dòng nước lũ hoa đong đưa Tây tiến đoàn binh không mọc tócQuân xanh màu lá dữ oai hùmMắt trừng gửi mộng qua biên giớiêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm Rải rác biên cương mồ viễn xứChiến trường đi chẳng tiếc đời xanhÁo bào thay chiếu, anh về đấtSông Mã gầm lên khúc độc hành Tây tiến người đi không hẹn ướcường lên thăm thẳm một chia phôiAi lên Tây tiến mùa xuân ấyHồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi Ta đi tớiTác giả Tố Hữu “Ta đi giữa ban ngàyTrên đường cái, ung dung ta ta rộng thênh thang tám thướcĐường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái NguyênĐường qua Tây Bắc, đường lên Điện BiênĐường cách mạng, dài theo kháng chiến…Đến hôm nay đường xuôi về biểnMới tinh khôi màu đất đỏ tươiĐẹp vô cùng, Tổ quốc ta ơi!Rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạtNắng chói sông Lô, hò ô tiếng hátChuyến phà dào dạt bến nước Bình Ca…Ai qua Phú ThọAi xuôi Trung HàAi về Hưng HoáAi xuống khu BaAi vào khu BốnĐường ta đó, tự do cuồn cuộnBốt đồn Tây đã cuốn sạch rồi!Sông Thao nao nức sóng dồiAi về Hà Nội thì xuôi cùng đã chín năm rồi đấy nhỉ!Kháng chiến ba ngàn ngày không nghỉBắp chân, đầu gối vẫn săn đầu lên trong sáng tuyệt trầnTháng Tám mùa thu xanh thẳmMây nhởn nhơ bayHôm nay ngày đẹp lắm!Mây của ta, trời thẳm của taNước Việt Nam Dân chủ cộng hoà!Đã tan tác những bóng thù hắc ámĐã sáng lại trời thu tháng TámTrên đường ta về lại Thủ đôCờ đỏ bay quanh tóc bạc Bác Hồ!Mẹ ơi, lau nước mắtLàng ta giặc chạy rồi!Tre làng ta lại mọcChuối vườn ta xanh chồiTrâu ta ra bãi ra đồiĐồng ta lại hát hơn mười năm xưa…Các em ơi, đã học chưa?Các anh dựng cho em trường mới nó chẳng còn mong giội lửaTrường của em đứng giữa đồi quangTiếng các em thánh thót quanh đi Nam BộTiền Giang, Hậu GiangAi vô thành phốHồ Chí MinhRực rỡ tên về thăm Bưng biền Đồng ThápViệt Bắc miền Nam, mồ ma giặc PhápNơi chôn rau cắt rốn của ta!Ai đi Nam – Ngãi, Bình Phú, Khánh HoàAi vô Phan Rang, Phan ThiếtAi lên Tây Nguyên,Kông Tum, Đắc LắcKhu Năm, dằng dặc khúc ruột miền TrungAi về với quê hương ta tha thiếtSông Hương, Bến Hải, Cửa Tùng…Ai vô đó, với đồng bào, đồng chíNói với Nửa – Việt Nam yêu quýRằng Nước ta là của chúng taNước Việt Nam dân chủ cộng hoà!Chúng ta, con một cha, nhà một nócThịt với xương, tim óc dính ai nói ngả nói nghiêngLòng ta vẫn vững như kiềng ba chânDù ai rào giậu ngăn sânLòng ta vẫn giữ là dân Cụ Hồ!Ta đã lớn lên rồi trong khói lửaChúng nó chẳng còn mong được nữaChặn bàn chân một dân tộc anh hùngNhững bàn chân từ than bụi, lầy bùnĐã bước dưới mặt trời cách bàn chân của Hóc Môn, Ba Tơ, Cao LạngLừng lẫy Điện Biên, chấn động địa cầuNhững bàn chân đã vùng dậy đạp đầuLũ chúa đất xuống bùn đen vạn kiếp!Ta đi tới, trên đường ta bước tiếp,Rắn như thép, vững như ngũ ta trùng trùng điệp điệpCao như núi, dài như sôngChí ta lớn như biển Đông trước mặt!Ta đi tới, không thể nào chia cắtMục Nam quan đến bãi Cà MauTrời ta chỉ một trên đầuBắc nam liền một biểnLòng ta không giới tuyếnLòng ta chung một cụ HồLòng ta chung một Thủ đôLòng ta chung một cơ đồ Việt Nam!” Gợi ý bạn đọc chùm☀️ Thơ Về Tình Đồng Chí ☀️ hay nhất Thơ Cách Mạng Chống Mỹ Ý Nghĩa Điểm qua một số bài Thơ Cách Mạng Chống Mỹ Ý Nghĩa, thể hiện tình yêu đất nước, khát vọng độc lập của dân tộc. Bài thơ về tiểu đội xe không kínhTác giả Phạm Tiến Duật Không có kính không phải vì xe không có kínhBom giật, bom rung kính vỡ đi rồiUng dung buồng lái ta ngồi,Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng. Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắngNhìn thấy con đường chạy thẳng vào timThấy sao trời và đột ngột cánh chimNhư sa, như ùa vào buồng lái Không có kính, ừ thì có bụi,Bụi phun tóc trắng như người giàChưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốcNhìn nhau mặt lấm cười ha ha. Không có kính, ừ thì ướt áoMưa tuôn, mưa xối như ngoài trờiChưa cần thay, lái trăm cây số nữaMưa ngừng, gió lùa khô mau thôi. Những chiếc xe từ trong bom rơiã về đây họp thành tiểu độiGặp bè bạn suốt dọc đường đi tớiBắt tay qua cửa kính vỡ rồi. Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trờiChung bát đũa nghĩa là gia đình đấyVõng mắc chông chênh đường xe chạyLại đi, lại đi trời xanh thêm. Không có kính, rồi xe không có đèn,Không có mui xe, thùng xe có xước,Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trướcChỉ cần trong xe có một trái tim. Trường Sơn ông, Trường Sơn TâyTác giả Phạm Tiên Duật Cùng mắc võng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu xa thẳmường ra trận mùa này đẹp lắmTrường Sơn đông với Trường Sơn tây Một dãy núi mà hai màu mâyNơi nắng nơi mưa khí trời cũng khácNhư anh với em như nam với bắcNhư đông với tây một dải rừng liền Trường Sơn tây anh đi, thương emBên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạoMuỗi bay rừng già cho dài tay áoRau hết rồi, em có lấy măng không? Em thương anh bên tây mùa đôngNước khe cạn bướm bay lèn đáBiết lòng anh say miền đất lạChắc em lo đường chắn bom thù Anh lên xe trời đổ cơn mưaCái gạt nước xua đi nỗi nhớEm xuống núi nắng về rực rỡCái nhành cây gạt nỗi riêng tư ường sang tây không phải đường thưường chuyển đạn và đường chuyển gạoông Trường Sơn, cô gái “Ba sẵn sàng” xanh áoTây Trường Sơn, bộ đội áo màu xanh Từ nơi em gửi đến nơi anhNhững đoàn quân trùng trùng ra trậnNhư tình yêu nối lời vô tậnông Trường Sơn, nối Tây Trường Sơn Nghĩa trang trong rừng đướcTác giả Nguyễn Duy ắp cho anh nấm đất mặn nơi nàyNơi anh ngã muối ngấm vào vết đạnXót thịt xót xương, xót người nằm xuốngThủy triều lên nấm mộ cũng ngập chìm Rừng đước này chưa bao giờ lặng imLấn ra biển suốt ngàn năm bão tápNgười đất này chưa một ngày bình yênSống lau lách cả trăm năm giữ đất Người còn sống đi đón người đã khuấtXuống ghe đưa các anh về nghĩa trangTừ hoang vắng mọi ngả rừng, gốc rạchCác anh về đây ở thành xóm thành làng. Mút mắt là biển khơi và rừng đước đại ngànCồn cào gió và cồn cào sóng vỗGốc đước già tạc mộ chí cho anhCó đá của lòng người trong thớ gỗ. Hàng chữ đọng sơn như mắt người ứa lệNhư mắt người nhìn nhauNhư lời ai rơm rớm trên hàng hàng bia mộCó những người không quê ở Cà Mau! Mắc võng ở Sài GònTác giả Anh Ngọc Lần đầu về với Sài GònLoay hoay tìm nơi mắc võngNhìn bốn bức tường nhẵn bóngThương tình chẳng nỡ đóng đinh Suốt đêm nằm không trở mìnhHai đầu võng treo song cửaMơ màng nửa thức nửa ngủBâng khuâng nửa phố nửa rừng Ru anh như chiếu như giườngệm chăn đầu không bén gốiTrong mơ chợt nghe tiếng suốiMở mắt quạt trần đang quay Người cắt dây thép gaiTác giả Hoàng Nhuận Cầm Dây thép gai con cò không đậu đượcNghe tiếng ru hời, sao cò cứ bay cắt chúng đi cho con cò bay lạiTrong đêm khuya, tiếng vỗ cánh trên đầu. Thương cây cùng thương đất như nhau,Nên anh khóc khi nhìn cây nhựa sông gẫy và nhịp cầu cũng gẫyâu bóng em anh chải tóc hàng ngày. Cánh cò bay… cánh trắng… con cò bayGió từ cánh con cò nào thổi nước mình bao năm chia cắt đấyAnh nói gì trong hai bàn tay Và rơi xuống hàng rào thứ nhất!Cỏ lại hát những lời riêng của đấtNhựa lại về nối lại những cành câyCò ơi… về đây!… ừng bay, đừng bay. Anh đã cắt đến hàng rào thứ haiNhịp cầu gẫy bây giờ chưa liền lạiấy là nhịp cầu sang nhà bạn gáiCó bóng em anh soi xuống hiền hòa. Anh đã cắt sang hàng rào thứ baCon sông đứt khúc bây giờ lại chảyBong bóng mưa và những con cá nhảyTôm búng càng kỷ niệm mãi ngân rung… ã cắt đến hàng rào cuối đồng chí ơi, xung phong!Người cắt dây thép gai đã cắt xongứng dậy nghe đất nước núi sông mìnhbao năm cắt chia đang liền lại. Bật mí đến bạn chùm❤️️ Thơ Về Ngày 30/4 ❤️️Chùm Thơ Về Ngày Giải Phóng Miền Nam Thơ Cách Mạng Của Bác Hay Nhất Mời bạn đọc tham khảo thêm các bài Thơ Cách Mạng Của Bác Hay Nhất dưới đây, đọc để hiểu hơn về tinh thần dân tộc ta thời kỳ cách mạng bấy giờ. Gửi bộ chính trị Thời giờ đi chóng tựa đưa thoi,Thấm thoắt xa nhà một tháng dặm vui nghe tin thắng lợi,Một mình nằm tính việc xa xôi Bài thơ cổ động Mười hai điều trênAi chả làm được,Hễ người yêu nước,Nhất quyết không thành thói quen,Muôn người như tốt dân tốt,Muôn sự đều có vững, cây mới bền,Xây lầu thắng lợi trên nền nhân dân. Việt Nam Độc Lập Việt Nam độc lập thổi kèn loa,Kêu gọi nhân dân trẻ lẫn kết vững bền như khối sắt,Để cùng nhau cứu nước Nam ta Gửi nông dân Ruộng rẫy là chiến trườngCuốc cày là vũ khíNhà nông là chiến sĩHậu phương thi đua với tiền phương Bài ca du kích Ào, ào, ào…Ào, ào, ào…Già nào,Trẻ nào,Lính nào,Dân nào,Đàn ông nào,Đàn bà nào!Kẻ có súng dùng súng,Kẻ có dao dùng dao;Kẻ có cuốc dùng cuốc,Người có cào dùng cào,Thấy Tây cứ chém phứa,Thấy Nhật cứ chặt nhào. Chúng nhiều là mấy vạn,Mình mấy triệu đồng đường xa mỏi mệt,Mình “dĩ dật đãi lao”.Làm cho chúng mòn mỏi,Làm cho chúng tiêu nhất định thất bạiMình sức càng dồi ào, ào…Ào, ào, ào…Du kích ngày càng mạnh,Du kích ngày càng ào, ào…Ào, ào, ào… Nắng sớm Nắng sớm xuyên qua nơi ngục thất,Đốt tan khói đặc với sương dày;Đất trời phút chốc tràn sinh khí,Tù phạm cười tươi nở mặt mày. Bốn tháng rồi “Một ngày tù, nghìn thu ở ngoài”Lời nói người xưa đâu có saiSống khác loài người vừa bốn thángTiều tụy còn hơn mười năm vìBốn tháng cơm không noBốn tháng đêm thiếu ngủBốn tháng áo không thayBốn tháng không giặt nênRăng rụng mất một chiếcTóc bạc thêm mấy phầnGầy đen như quỷ đóiGhẻ lở mọc đầy màKiên trì và nhẫn nạiKhông chịu lui một phânVật chất tuy đau khổKhông nao núng tinh thần. Chung vui ngày Đại Thắng Khắp nơi Nam, Bắc, Tây, ĐôngĐược tin thắng trận cờ hồng tung bayCác cháu vui thayBác cũng vui thayThu sau so với thu này vui hơn. Cảnh rừng Việt Bắc Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay,Vượn hót chim kêu suốt cả ngày,Khách đến thì mời ngô nếp nướng,Săn về thường chén thịt rừng quay,Non xanh, nước biếc tha hồ dạo,Rượu ngọt, chè tươi mặc sức chiến thành công ta trở lại,Trăng xưa, hạc cũ với xuân này Tin thắng trận Trăng vào cửa sổ đòi thơ,Việc quân đang bận, xin chờ hôm sau,Chuông lầu chợt tỉnh giấc thu,Ấy tin thắng trận Liên khu báo về. Đọc nhiều hơn với tập❤️️ Thơ Của Bác Hồ Sáng Tác ❤️️ Tuyển Tập 45+ Bài Hay Nhất Chùm Thơ Cách Mạng Của Xuân Diệu Bất Hủ Chia sẻ Chùm Thơ Cách Mạng Xuân Diệu bất hủ nhất. Các bài thơ này thể hiện sự chuyển biến rõ ràng của Xuân Diệu từ nhà thơ trữ tình lãng mạn sang nhà thơ Cách mạng. Tiếng nói Việt NamTác giả Xuân Diệu “Đây là Tiếng nói Việt Nam…”Sáng tinh sương đã giậy làm triều xanh như lúc chiều vàng,Trưa hồng hay buổi đêm sương lạnh lùng,Cũng đưa tiếng nói trong không,Phố chen đứng lại; – trong phòng bừng tiếng nói hãy rền giọng gió,Lớn đồng vang; lúc nhỏ tơ tằm.“Đây là Tiếng nói Việt Nam…”Tiếng buông êm dịu, tiếng hàm giận căm,Tiếng Tổ Quốc đêm nằm văng vẳng,Ngày vấn vương tai lắng nghe xaSông run, núi cũng ngân nga,Thóc ngô hoà điệu, cỏ hoa dỡn bao máu chảy trong hơi,Mẹ ru ngày nhỏ bên nôi chập chừng,Lớn lên, tỏ vui mừng, sầu tiếng này thông cảm ái ân.“Đây là Tiếng Nói Việt Nam…”Nước non chưa đủ, còn tham biển trời! Đưa đi qua triệu lòng người,Đem về Nam Bắc một lời đồng thanh,Tiếng dữ dội, trong lành quyến rũ,Tiếng Việt Nam Dân Chủ Cộng lòng Hà Nội phát ra;Thiết tha TIẾNG NÓI – Đây là VIỆT NAM! Xuân Việt NamTác giả Xuân Diệu Xuân nước Việt khởi một ngày Tháng dân gian lên với sóng Hồng cờ đỏ nổi giữa ngày u sao vàng mọc lúc nước bao la. Xuân lạ lùng thay! tràn tiếng Quân Ca,Đến mãnh liệt, vỡ cả bờ sống con trẻ, lòng thanh niên nhựa có nghe lòng mới của nông phu? Họ đứng lên giật lấy núi ngàn thu;Sông vĩnh viễn, họ ùa vào cướp dân chúng lên với triều mực nước,Với triều cờ, triều nhạc với triều xuân. Đẩy tan tành một thế kỷ mùa đông,Xuân Tháng Tám đặc nghìn xuân, bất đã đổ trong cành leo, bụi đã trùm trên nội cỏ, đồng sương. Khắp ngô khoai như có ý lên đường,Suốt nụ lộc cũng ra chiều hể hảXuân trời đất xây bằng hoa, bằng lá,Người Việt Nam xây bằng súng, bằng muôn năm lấy sắt lửa mà hạnh phúc nở trong lòng đại bác,Lòng lựu đạn chứa hương thơm ngào ngạt,Ném đi! bắn đi! gươm giáo chém đi!Chặt ngang thân loài cướp nước gian phi,Lũ cỏ dại, bắn vào hàng ngũ chúng!Xuân sẽ nở khi đứt đầu phản động!Máu Việt Nam không chen máu tanh hôi. Binh sĩ ta đem cả sức vô hồi,Bắt tạo hoá nở nụ cười độ lượng,Ném tạc đạn cho người vui, vật sướng,Bắn liên thanh cho đất lặng, trời êm. Xuân đất trời xây bằng bướm, bằng chim,Người nước Việt dựng bằng xương, bằng Đề Thám một khối hồng đau đáu,Lệ Đình Phùng róc rách xuống đèo Côn Lôn, tù Lao Bảo hàn giao,Dân Nghệ Tĩnh kết lên cùng Quảng NgãiNhững suối máu thấm quanh hồn chảy mãi,Một trăm năm mới đem được xuân về. Giữ xuân nay, muôn chiến sĩ say mêLấy máu tuỷ đổ ra đời bát tay lại, thấy sắc xuân còn nhạt,Rót máu thêm, cho đến lúc toàn hồng! Xuân Việt Nam ngàn năm vẫn chưa xong,Cuối ba tháng, xuân vẫn còn xây ánh sáng của những ngày nắng ửngSẽ nhìn cờ mà dựng giữa mùa đông. Tiến Quân Ca như sóng vỗ bên lòng,Dào dạt mãi tiếng của giòng máu trẻ…Việt Nam mới, Việt Nam xuân, Việt Nam cờ đỏ sao vàng diễm lệ!Từ Lạng Sơn cho đến chót Cà Mau,Qua Hải Vân, sông núi ước mơ nhau,Dưới sắc đỏ, đánh bản đàn hợp lắp bằng gươm cờ pha với cùng gươm chung sức máu cùng Cộng Hoà Thứ Nhất, giữa vinh quang, Một thế kỷ, đây là Xuân Thứ Nhất. Hồn Cách MạngTác giả Xuân Diệu Đội binh văn sĩ với người thơNghe thổi trong kèn lòng cứu nước,Rúc lên từ những ngực tròn xoeNhững tiếng căm hờn không nén được;Nghe dồn mặt đất, chuyển không gianSúng khạc ngang thù, dao thét ngượcLuống run trong dạ những giây đờnTê tái những ngày than cô đơn. Run vì tủi hổ những ngày quaLeo mãi cầu thang của tháp đủ cao sang, xây mãi nóc;Trèo lên lưng quỷ, trốn người chưng cơn rét ngàn năm đếnTrên chiếc thuyền “Tôi” trôi lạc bến,Khóc rơi nước mắt tựa sao mờBuồn toả hương xa như gió quyện. Đau thương mòn mỏi kiếp chơi vơi,Thiếu cả màu xanh, thiếu ánh cửa vô cùng trên sự sống,Tái teo da thịt, bút tàn ba họp đến cười vênh váo,Mây khói tràn đi hút ngậm ngùi,Hồn bóng bọt theo mây bóng bọt,Uổng công xanh đỏ tạo đồ chơi! Bỗng từ ruộng lúa rừng cây nổiMột ý cang cường như bão trang áo rách bọng ve sầuVác chí anh hùng ra chấp đi mở hội của giang san,Khổ với phong sương, họp với đàn;Hứa gặp cuộc đời trên chót đỉnh,Đánh cho đêm cũ bóng lìa tan. Búa đe, cày cuốc những lo chung,Cây bút kiêu căng hoá ngượng thật anh hùng, cười giản dị,Ta sao làm bộ giữa hoàng cung?Cung vàng cũng phá ra dân chúng,Huống nữa bài văn đóng bịt bùng?Sự sống vẫn còn hơn cả chữ,Máu xương hơn cả những lời trong! Đội binh văn sĩ với người thơMới giật mình run trong ảo tưởngMũ thiên tử giả, áo hoa vờ,Tiên nữ sương mờ, tri kỷ gượng…Tháp ngà lạnh lẽo tựa mồ chôn,Xuống vội, ra đường tìm ánh sáng!Bấy lâu khuyên nhủ vẫn đêm hồn,Một phút tỉnh bừng vì Cách mạng! Nghe triều mới biết bể nhân gianSông phải về theo, suối phải giốc trăm nguồn về sự sống,Ánh vui lên mãi vượt thời đi, mặc kệ những người tiếng gà kêu, họ chết rồi!Thơ ẩm mùi men, văn ngạt thuốc,Họ tàn, – Ta cứ bước lên thôi! Bút ta mong được đầy hơi sống,Hơi của muôn nghìn, hơi đại niềm trở dạ của thời nayMang nặng tương lai, hứa đến ngày…Đầy rẫy hoa xuân nhân loại mới,Đầy thêm mật ngọt bướm vàng đầy những cánh mừng phơi phớiKhi chuyển ngàn thân, quân tiến tới… Chữ nằm trong trận tựa muôn binh,Câu sắp theo câu họp biểu tình,Ra lệnh cho vần không được dỡn,Theo còi, nhằm tới đích xa quản là giòng mực láng lai,Đội binh văn sĩ của ngày maiHướng đôi cánh mũi theo hơi súngVác bút lên đàng, bước “một! hai!”. Ngọn quốc kỳTác giả Xuân Diệu Gió reo, gió reo, gió Việt Nam reo,Mây bay, mây bay, mây hồng tươi ca trên non, gió ngợi trên đèo;Gió hát trên đồng máu đỏ cao treo. Gió bay đi, mà nhạc cũng bay theo,Đưa tin mới khắp trên trời nước cỏ đón, mà núi sông cũng biết,Cờ Việt Nam oanh liệt gió mừng bay! Vàng huy hoàng sinh giữa thắm hây lộng lẫy nở quanh vàng rực rỡ;Tất cả vải là một cười thắm đỏ!Tất cả cờ là một tiệc triêu dương! Nào những huyền u uất, tím thê lương,Nào những tía, nào những hồng yếu đuối,Thắm lại hết! – Nào những màu bạc lái,Những bùn tro, những than tựa đêm tămVàng lại rồi!Nước cũ bốn nghìn năm,Theo cờ mới, trẻ như hai mươi tuổi. Thơ Về Cách Mạng Của Tố Hữu Nổi Tiếng Nói đến thơ ca cách mạng thì không thể không nhắc đến Thơ Cách Mạng Tố Hữu, ông được mệnh danh là nhà thơ đi đầu của dòng thơ ca Cách mạng Việt Nam. Hoan hô chiến sĩ Điện BiênTác giả Tố Hữu Tin về nửa đêmHoả tốc hoả tốcNgựa bay lên dốcĐuốc chạy sáng rừngChuông reo tin mừngLoa kêu từng cửaLàng bản đỏ đèn đỏ lửa… Hoan hô chiến sĩ Điện BiênHoan hô đồng chí Võ Nguyên GiápSét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp!Vinh quang Tổ quốc chúng taNước Việt Nam dân chủ cộng hoàVinh quang Hồ Chí Minh, cha của chúng ta ngàn năm sống mãiQuyết chiến quyết thắng, cờ đỏ sao vàng vĩ đại! Kháng chiến ba nghìn ngàyKhông đêm nào vui bằng đêm nayĐêm lịch sử, Điện Biên sáng rựcTrên đất nước, như huân chương trên ngựcDân tộc ta, dân tộc anh hùng! Điện Biên vời vợi nghìn trùngMà lòng bốn biển nhịp cùng lòng taĐêm nay bè bạn gần xaTin về chắc cũng chan hoà vui chung. Hoan hô chiến sĩ Điện BiênChiến sĩ anh hùngĐầu nung lửa sắtNăm mươi sáu ngày đêm, khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắtMáu trộn bùn nonGan không núngChí không mòn!Những đồng chí, thân chôn làm giá súngĐầu bịt lỗ châu maiBăng mình qua núi thép gaiÀo ào vũ bão,Những đồng chí chèn lưng cứu pháoNát thân, nhắm mắt, còn bàn tay xẻ núi, lăn bomNhất định mở đường cho xe ta lên chiến trường tiếp viện. Và những chị, những anh, ngày đêm ra tiền tuyếnMấy tầng mây, gió lớn mưa toDốc Pha Đin, chị gánh anh thồĐèo Lũng Lô, anh hò chị hátDù bom đạn, xương tan thịt nátKhông sờn lòng, không tiếc tuổi các chị, các anhTrên chiến trường ngã xuống!Máu của anh chị, của chúng ta, không uổngSẽ xanh tươi đồng ruộng Việt NamMường Thanh, Hồng Cúm, Him LamHoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng. Lũ chúng nó phải hàng, phải chết,Quyết trận này quét sạch Điện Biên!Quân giặc điênChúng bay chui xuống đấtChúng bay chạy đằng trời?Trời không của chúng bayĐạn ta rào lưới sắt!Đất không của chúng bayĐai thép ta thắt chặt!Của ta trời đất đêm ngàyNúi kia, đồi nọ, sông này của ta!Chúng bay chỉ một đường raMột là tử địa, hai là tù súng xuống, rùng mình run rẩyNghe pháo ta lừng lẫy thét gầm!Nghe trưa nay, tháng năm mồng bảyTrên đầu bay, thác lửa hờn căm!Trông Bốn mặt, luỹ hầm sập đổTướng quân bay lố nhố cờ hàngTrông Chúng ta cờ đỏ sao vàngRực trời đất Điện Biên toàn thắng!Hoan hô chiến sĩ Điện Biên! Tiếng reo núi vọng sông rềnĐêm nay chắc cũng về bên Bác HồBác đang cúi xuống bản đồChắc là nghe tiếng quân hò quân reo…Từ khi vượt núi qua đèoTa đi, Bác vẫn nhìn theo từng ngàyTin về mừng thọ đêm nayChắc vui lòng Bác, giờ này đợi trông. Đồng chí Phạm Văn ĐồngỞ bên đó, chắc đêm nay không ngủTin đây Anh, Điện Biên Phủ hoàn mai, vào cuộc đấu tranhNhìn xuống mặt bọn Bi-đôn, SmítAnh sẽ nói “Thực dân, phát-xítĐã tàn rồi!Tổ quốc chúng tôiMuốn độc lập, hoà bình trở lạiKhông muốn lửa bom đổ xuống đầu con cáiNước chúng tôi và nước các còn say máu chiến tranhỞ Việt Nam, các anh nên nhớTre đã thành chông, sông là sông trận thắng Điện BiênCũng mới là bài học đầu tiên! Dầu và máuTác giả Tố Hữu Một giọt dầu, bao giọt máu rơiMột giếng dầu, bao người tan xác!Biển dầu cháy, bỏng sôi sa mạcKhét lửa bom, cái Ác hoá thiên thần. Không đổi máu lấy dầu!Không thể làm con thiêu thânCho bay ném vào hoả của ta, máu của nhân dânLà máu Thánh. Phải dành cho hạnh phúcCủa chính ta! Cho sa mạc hồi sinhCho ngày mai ấm áp nhân tình. Dẫu hôm nay ngạo nghễ bay lũ diều hâu Nhà trắngSẽ là ta, người sau cùng chiến này là của chúng ta!Máu-dầu này là của chúng ta! Như những con tàuTác giả Tố Hữu Khi ta đã say mùi hương chân lýĐời đắng cay không một chút ngọt bùiĐời đau buồn không một tiếng cười vuiĐời đen tối phải đi tìm ánh sáng Ta bước tới. Chỉ một đường Cách mạngVững lòng tin sẽ nắm chắc thành côngNhư những con tàu giữa biển mênh môngCòn xa đất, vẫn tin ngày cập bến. Cũng có lẽ, hỡi bạn đời yêu mếnBờ đương mờ, hải cảng vẫn còn xaCó lẽ nhiều mỏm đá với phong baSẽ đánh đắm một đôi tàu mỏng mang! Đời tranh đấu có bao giờ yên tĩnhBạn đường ơi! Nhưng nếu chí bình sinhTa đem phơi trải với dạ chung tìnhVới huyết khí của tinh thần mãnh liệt ? Sự sống đã phát sinh từ cái chếtThì gian nguy hiểm nạn có hề chi!Ta hãy là đoàn chiến hạm ra điHùng dũng tiến, đạp muôn đầu ngọn sóngTương lai đó, trước mặt ta, biển rộngTrên đầu ta, lồng lộng gió trời cao! Rồi mai đây, giữa một buổi xuân đàoTa sẽ tới ru mình trong vịnh bạc. Việt Nam Máu Và HoaTác giả Tố Hữu Khao khát trăm năm, mãi đợi chờHôm nay vui đến, ngỡ trong mơMột trời êm ả, xanh không tưởngMặt đất bình yên giấc trẻ thơ Đây cuộc hồi sinh, buổi hoá thânMùa đông thế kỷ chuyển sang xuânÔi Việt Nam! Từ trong biển máuNgười vươn lên, như một thiên thần! Thế này chăng? Thuở xưa hoang dãChàng Sơn Tinh thắng giặc Thuỷ TinhCàng dâng nước, càng cao ngọn núiChân Trường Sơn, đạp sóng Thái Bình, Chúng muốn đốt ta thành tro bụiTa hoá vàng nhân phẩm, lương tâmChúng muốn ta bán mình ô nhụcTa làm sen thơm ngát giữa đầm. Ta sẵn sàng xé trái tim taCho Tổ quốc, và cho tất cảLá cờ này là máu là daCủa ta, của con người, vô giá. Trắng khăn tang, em chẳng khóc đâuHỡi em gái mất cha mất mẹNước mắt rơi, làm nhoà mặt quân thùEm phải bắn, trúng đầu giặc Mỹ. Tình thương lớn, mạnh hơn lửa thépTrận địa đây xây giữa lòng ngườiDầu mưa nắng, trái đất tròn vẫn đẹpĐời yêu ta, ta phải thắng cho Đời. Cút sạch đi, bầy sói hôi tanh!Đã đến buổi cuối cùng phán quyếtTrả về ta đất rộng trời xanhCho bay, những hố bom làm huyệt. Lịch sử muốn bay cúi đầu tội lỗiDưới gươm thiêng hùng khí Thủ đôCả bốn biển hoan hô Hà NộiPháo đài bay rụng đỏ mặt hồ. Ngọc Hà em! Lộng lẫy hoa tươiXin thơm khắp miền Nam, miền BắcChắc Bác Hồ vui, xin kính dâng NgườiVà tặng cả anh em cùng ta đánh giặc. Không nỗi đau nào của riêng aiCủa chung nhân loại chiến công Nam ơi, máu và hoa ấyCó đủ mai sau, thắm những ngày? Chưa dễ lành đâu, những vết thươngNửa mình còn nhức, hỡi quê hương!Song mùa vui đã mang xuân tớiĐã tắt hôm nay lửa chiến trường. Rừng núi đã xanh màu giải phóngHãy trào lên, ơi sóng Cửu LongQuét phăng những rác bùn ứ đọngNhững thép gai ngăn mặt, cắt lòng. Ta lại về ta, những đứa conMáu hoà trong máu, đỏ như sonSài Gòn ơi, Huế ơi! Xin đợiTái hợp, huy hoàng, cả Nước non! Mùa thu mới – 8-1958Tác giả Tố Hữu Ngày mỗi ngày, từng chiếc lá tre xanhĐã mọc lên quanh những làng kháng chiếnNgày mỗi ngày từng miếng đất cỏ gianhĐã lật lên dưới lưỡi cày mới luyện Vui cứ đến ngày mỗi ngày, nhỏ nhỏNhư từng cây cờ đỏ mọc trên cứ đến, tự bao giờ chẳng rõNhư suối ngầm trong đất chảy trăm nơi… Bỗng hôm nay nghe mùa thu mới gọiBao nhiêu vui chất chứa bấy nhiêu ngàyÙa cả dậy vui tràn đầy chói loiNhững trái tim, những ánh mắt, bàn tay! Ôi đâu phải, qua đêm dài lạnh cóngMặt trời lên là hết bóng mù sương!Ôi đâu phải, qua đoạn đường lửa bỏngCuộc đời ta bỗng chốc hoá thiên đường! Nhưng sắc đẹp đã ửng hường đôi máCộng hoà ta nay tuổi mới mười baSức đang lớn, chưa nở nang tất cảĐã vui rồi, môi đỏ nụ cười hoa! Yêu biết mấy, những dòng sông bát ngátGiữa đôi bờ rào rạc lúa ngô nonYêu biết mấy, những con đường ca hátQua công trường mới dựng mái nhà son! Yêu biết mấy, những bước đi dáng đứngCủa đời ta chập chững buổi đầu tiênTập làm chủ, tập làm người xây dựngDám vươn mình cai quản lại thiên nhiên! Yêu biết mấy, những con người đi tớiHai cánh tay như hai cánh bay lênNgực dám đón những phong ba dữ dộiChân đạp bùn không sợ các loài sên! Thơ ta ơi! Hãy cất cao tiếng hótCa ngợi trăm lần Tổ quốc chúng ta!Mùa thu đó, đá bắt đầu trái ngọtVà bất đầu nở rộ những vườn hoa… Chân lý vẫn xanh tươiTác giả Tố Hữu Không nỗi đau nào riêng của aiXi-mô-nốp, nếu còn anh trên đời này nóng bỏngCó lẽ anh sẽ ca một bài ca “Hy vọng”Như ngày xưa, anh hát “Đợi anh về” Giữa mùa đông băng giá tái têTôi lại nhớ Lê-ninSắp ra đi, vẫn thanh thản niềm tinCon Người thắng, vì “Tình yêu cuộc sống” Thật vậy ư? Như trong cơn ác mộngChuông nhà thơ rung cùng tiếng cầu kinhMấy kẻ đốt đền, quỳ gối cầu xinThiên đường máu, từ tay bầy quỷ dữ Cả đàn sói chồm lên, cắn vào lịch sửCào chiến công, xé cả xác anh hùngÔi! nỗi đau này là nỗi đau chungLương tâm hỡi lẽ nào ta tự sát? Lũ phản bội, điên cuồng, hèn nhátVà cả bay quân cướp nước, giết ngườiChớ vội cười! Chân lý vẫn xanh tươiCách mạng Tháng Mười vẫn mở đường đi tới. Từ đổ nát, ta lại xây dựng mớiRũ bùn dơ, mặt đất sẽ thanh tânKhông sức nào ngăn nổi sức nhân dânNgày mai sẽ là ngày mai cộng sản! Chia sẻ thêm 📌Bài Thơ Đất Nước Của Tố Hữu 📌 Những Bài Bất Hủ Nhất Thơ Tố Hữu Trước Cách Mạng Chia sẻ thêm một số bài thơ trước Cách mạng của Tố Hữu, mời bạn đón đọc. Xuân lòngTác giả Tố Hữu Nắng xuân tưới trên thân dừa xanh dịuTàu cau non lấp loáng muôn gươm xanhÁnh nhởn nhơ đùa quả non trắng phếuVà chảy tan qua kẽ lá vườn chanh. Gió nhè nhẹ, hương cỏ cây nhè nhẹThoảng bay lên, hương mạ dưới đồng xaTự đâu đó, hương muôn hoa mới héNhư khói trầm từ đỉnh rộng bao la. Hơi xuân ấm trả cho trời đất lặngTiếng reo ca nhí nhảnh và ngây thơCủa đàn sáo say phơi mình dưới nắngChim nghệ vàng rỉa cánh trên nhành tơ… Xuân trong sáng, xuân thơm, xuân ríu rítNhưng xuân đâu tươi đẹp, không xuân lòng?Ôi xuân nay chỉ là xuân lạnh chếtTrong buồn đau phẫn uất của công nông! Xuân nay chỉ một mùa tang đẫm máuLòng người đang thét nỗi bi aiĐứng phắt dậy! Hỡi muôn hồn phấn đấuPhá bất bình, mưu sống cho ngày mai… Rồi xuân ấy, cả nhân quần vui vẻNắm tay nhau, tuy khác tiếng, màu daDẫm chân lên những núi sông chia rẽVà ôm nhau thân ái, cùng vang ca. Dửng dưngTác giả Tố Hữu Du khách bảo đây vườn kín đáoVới hương dìu dịu, ý ngàn xưaThời mây xanh nhạt màu hư ảoĐây xứ mơ màng, đây xứ thơ… Cô gái thẫn thờ vê áo mỏng,Nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ aiVen bờ sông phẳng con đò mộngLả lướt đi về trong gió mai… Thành quách trăm năm sầm mặt lạnhNgọn cờ uể oải vật vờ layLâu đài đường bệ màu kiêu hãnhÁo gấm hài nhung cánh phượng bay. Ta nện gót trên đường phố HuếDửng dưng không một cảm tình chiKhông gian sặc sụa mùi ô uếMà nước dòng Hương mãi cuốn đi… Ý chết đã phơi vàng héo úaMùa thu lá sắp rụng trên đườngMơ chi ảo mộng ngàn xưa nữa?Cây hết thời xanh đến tiết vàng! Ai tưởng ngàn năm nương đất ấyMầm non thêm nhựa, lá thêm tươiÔi mỉa mai! Hồn ta chỉ thấyRêu hèn sống gửi nhánh khô thôi. Ai tưởng thiên đường sao nhấp nhánhTài hoa tinh kết, ngọc long lanhTa chỉ thấy nơi đây mồ lạnhChôn linh hồn đắm đuối hư danh. Mồ côi Con chim non rũ cánhĐi tìm tổ bơ vơQuanh nẻo rừng hiu quạnhLướt mướt dưới dòng mưa. Con chim non chiu chítLá động khóc tràn trềChao ôi buồn da diếtChim ơi biết đâu về. Gió lùa mưa rơi rơiTrên nẻo đường sương lạnhĐi về đâu em ơiPhơi thân tàn cô quạnh! Em sưởi trong bàn tayCho lòng băng giá ấmLìa cành lá bay bayNhư mảnh đời u thảm! Con chim non không tổTrẻ mồ côi không nhàHai đứa cùng đau khổCùng vất vưởng bê tha Rồi ngày kia rã cánhRụi chết bên đường đi…Thờ ơ con mắt lạnhNhìn chúng “Có hề chi!” Hai đứa béTác giả Tố Hữu Tôi không muốn mời anh đi xa lạTìm đau thương trong xã hội điêu làm sao cho hết cảnh lầm thanLúc trái ngược đã tràn đầy tất cả! Này đây anh, một bức tranh gần gũiNó thô sơ? Có lẽ. Nhưng trung tầm thường? Nhưng chính bởi hồn anhChê chán kẻ bị đời vui hắt hủi. Hai đứa bé cùng chung nhà, một tuổiCùng ngây thơ, khờ dại, như chim conBụi đời dơ chưa vẩn đục hồn nonCùng trinh tiết như hai tờ giấy mới. Ồ lạ chửa! Đứa xinh tròn mủm mỉmCười trong chăn và nũng nịu nhìn ngoài sân, trong cát bẩn bò lêGhèn nhầy nhụa, ruồi bu trên môi tím! Đứa chồm chập vồ ôm ly sữa trắngRồi cau mày “Nhạt lắm! Em không ăn!”Đứa ôm đầu, trước cổng đứng treo chânChờ mẹ nó mua về cho củ sắn! Đứa ngây ngất trong phòng xanh mát rượiĐây ngựa ngà, đây lính thổi kèn kia thèm, giương mắt đứng nhìn ngâyKhông dám tới, e đòn roi, tiếng chưởi! Vẫn chưa hết những cảnh đời đau khổNhưng kể làm chi nữa, bạn lòng ơi!Hai đứa kia như sống dưới hai trờiChỉ khác bởi không cùng chung một tổ Đứa vui sướng là đứa con nhà chủVà đứa buồn, con mụ ở làm thuê. Thơ Cách Mạng Lớp 8 Cùng thưởng thức thêm chùm Thơ Cách Mạng Lớp 8 được rất nhiều bạn học sinh yêu thích. Tức cảnh Pác PóTác giả Hồ Chí Minh Sáng ra bờ suối, tối vào hang,Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn đá chông chênh dịch sử Đảng,Cuộc đời cách mạng thật là sang. Ngắm trăngTác giả Hồ Chí Minh Trong tù không rượu cũng không hoaCảnh đẹp đêm nay, khó hững hờNgười ngắm trăng soi ngoài cửa sổTrăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ. Đi đườngTác giả Hồ Chí Minh “Đi đường mới biết gian lao,Núi cao rồi lại núi cao trập trùng;Núi cao lên đến tận cùng,Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non” Khi con tu húTác giả Tố Hữu Khi con tu hú gọi bầyLúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dầnVườn râm dậy tiếng ve ngânBắp rây vàng hạt đầy sân nắng đàoTrời xanh càng rộng càng caoĐôi con diều sáo lộn nhào từng không… Ta nghe hè dậy bên lòngMà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!Ngột làm sao, chết uất thôiCon chim tu hú ngoài trời cứ kêu! Vào nhà ngục Quảng Đông cảm tácTác giả Phan Bội Châu Vẫn là hào kiệt, vẫn phong lưu,Chạy mỏi chân thì hẵng ở khách không nhà trong bốn bể,Lại người có tội giữa năm tay ôm chặt bồ kinh tế,Mở miệng cười tan cuộc oán ấy hãy còn, còn sự nghiệp,Bao nhiêu nguy hiểm sợ gì đâu. Đập đá ở Côn LônTác giả Phan Châu Trinh Làm trai đứng giữa đất Côn Lôn,Lừng lẫy làm cho lở núi búa đánh tan năm bảy đống,Ra tay đập bể mấy trăm ngày bao quản thân sành sỏi,Mưa nắng càng bền dạ sắt kẻ vá trời khi lỡ bước,Gian nan chi kể sự con con. Sưu tầm 🌼 Những Câu Thơ Về Người Lính Trường Sơn 🌼 hay nhất Thơ Cách Mạng Lớp 11 Tổng hợp những bài Thơ Cách Mạng Lớp 11 nổi tiếng nhất dành cho các em học sinh. Chạy giặcTác giả Nguyễn Đình Chiểu Tan chợ vừa nghe tiếng súng TâyMột bàn cờ thế phút sa tayBỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạyMất ổ bầy chim dáo dác bayBến Nghé của tiền tan bọt nướcồng Nai tranh ngói nhuốm màu mâyHỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng?Nỡ để dân đen mắc nạn này! Lưu biệt khi xuất dươngTác giả Phan Bội Châu Sinh vi nam tử yếu hy kỳ,Khẳng hứa càn khôn tự chuyển bách niên trung tu hữu ngã,Khởi thiên tải hậu cánh vô sơn tử hĩ sinh đồ nhuế,Hiền thánh liêu nhiên tụng diệc trục trường phong Đông hải khứ,Thiên trùng bạch lãng nhất tề phi. Dịch thơ Làm trai phải lạ ở trên đời,Há để càn khôn tự chuyển khoảng trăm năm cần có tớ,Sau này muôn thuở, há không ai?Non sông đã chết, sống thêm nhục,Hiền thánh còn đâu, học cũng hoàiMuốn vượt bể Đông theo cánh gióMuôn trùng sóng bạc tiễn ra khơi. Từ ấyTác giả Tố Hữu Từ ấy trong tôi bừng nắng hạMặt trời chân lý chói qua timHồn tôi là một vườn hoa láRất đậm hương và rộn tiếng chim… Tôi buộc lòng tôi với mọi ngườiĐể tình trang trải với trăm nơiĐể hồn tôi với bao hồn khổGần gũi nhau thêm mạnh khối đời Tôi đã là con của vạn nhàLà em của vạn kiếp phôi phaLà anh của vạn đầu em nhỏKhông áo cơm, cù bất cù bơ. Chiều tốiTác giả Hồ Chí Minh Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủChòm mây nhè nhẹ giữa tầng khôngCô em xóm núi xay ngô tốiXay hết, lò than đã rực hồng. Lai TânTác giả Hồ Chí Minh Ban trưởng nhà lao chuyên đánh bạc,Giải người, cảnh trưởng kiếm ăn quanh;Chong đèn, huyện trưởng làm công việc,Trời đất Lai Tân vẫn thái bình. Gửi bạn 🌼 Những Bài Thơ Về Sự Hy Sinh Của Người Lính 🌼 ý nghĩa

bài thơ bài ca cách mạng